Là bản remake từ bộ phim hài Hàn Quốc đình đám năm 2019 - Nghề Siêu Khó, Nghề Siêu Dễ lại tạo nên sự khác biệt hẳn hoi khi theo dõi hành trình phá án dở khóc dở cười của đội ngũ nhân viên “pha ke” quán cơm tấm Bụi Tre. Bộ phim dường như kéo mình tham gia vào cuộc đua với Thái, Thu, Vinh, Phú và Mèo và không ngừng cười sằng sặc với những miếng hài “lầy lội” trong phim.
Với việc bắt đầu một cú máy one-shot, nhà làm phim dường như muốn giới thiệu toàn diện bối cảnh eo hẹp trong một khu xóm bình dân, tại đây mình gặp được Thu, Phú, Vinh. Mỗi người sở hữu những biệt tài “độc nhất vô nhị”.
Nổi tiếng với nghề “hai ngón” khiến Thu nhanh tay lẹ mắt hơn bất cứ ai, sở hữu một chiếc xe đẩy buôn tạp hoá dạo lại làm Phú thường hay “đấu võ miệng” với nhiều người và cũng học đòi làm thần đồng như người ta, Vinh được xem là thần bịp với chiêu “đổi bài” lia lịa khiến anh luôn thắng sạch trong mỗi bàn.
Nhìn có vẻ tệ nạn đấy, nhưng chính điều này lại khắc hoạ nên một khu xóm huyên náo với những tiếng ồn ào, rủa sả của những thành phần bất hảo như vậy. Nhưng đó vẫn chưa phải là câu chuyện chính.
Nội dung chính xoay quanh Thái, một cảnh sát nghỉ hưu vì bị thương ở chân trong khi làm nhiệm vụ. Vì còn đam mê với nghề và bản tính “cứu nhân độ thế” nên hay tự điều tra các vụ án trong xóm. Một ngày nọ, Thái vô tình gặp lại Hoàng, kẻ đã gây ra tai nạn năm xưa cho anh.
Do không đủ chứng cứ kết tội nên hắn được mãn hạn tù sớm. Hoàng hiện đang kinh doanh và thuê một căn nhà trong khu xóm để tiện hoạt động, nghi ngờ “ngựa quen đường cũ”, Thái quyết tâm lập kế hoạch để hành động lần nữa.
>>> Xem thêm: Nghề Siêu Dễ: Phim coi giải trí, dễ hiểu, dễ gần
Anh thu thập bộ ba bất hảo của xóm và mua lại quán cơm đối diện để làm cứ điểm quan sát mọi nhất cử nhất động của Hoàng và đồng bọn. Vốn chỉ là vỏ bọc che giấu nhiệm vụ truy án, nhưng “trời xui đất khiến” sao quán cơm lại kinh doanh ngày một khá khẩm khiến việc điều tra dần phát sinh nhiều vấn đề.
Nhìn chung, câu chuyện của Nghề Siêu Dễ không quá mới so với nghệ thuật phim ảnh nước nhà, vì những ý tưởng điều tra, truy án phản diện bằng cách tạo vỏ bọc hay lập cứ điểm quan sát, giả danh thân phận…thật sự đã quá quen thuộc với Wukong. Với một người hay theo dõi các bộ phim truyền hình thể loại hình sự thì hầu như bộ phim nào mình cũng đều thấy mô tuýp này.
Nhưng cách đổi mới lại được nhà sản xuất biến tấu lại từ kịch bản của Hàn Quốc, bằng những chất liệu cực kỳ Sài Thành, Nghề Siêu Dễ lại dễ dàng tiếp cận với mình không quá phô trương hay gây cấn quá mức như những tác phẩm truyền hình cùng ý tưởng trước đây.
Mang những tình tiết “lầy lội” được các nhân vật tung hứng cho nhau nhịp nhàng. Người này vừa nói, thì người khác lại đáp vào vô tình tạo nên một câu chuyện hình sự mang tính hài hước và cực kỳ giải trí.
Dường như trong quá trình xem phim, không giây phút nào Wukong ngưng cười khi bộ ba Thu, Phú, Vinh xuất hiện trên khung hình. Có lẽ chính sự duyên dáng này đã khiến Nghề Siêu Dễ không quá khô khan, các tình tiết và mấu chốt được gắn kết chặt chẽ, tạo nên một dây chuyền tình huống, đưa phân cảnh này sang phân cảnh khác hợp lý.
Wukong để ý, nhà sản xuất đã khá khéo léo khi kết hợp hai tác phẩm Việt - Hàn tạo nên một Nghề Siêu Dễ cực kỳ dễ hiểu đến vậy. Đó là Nghề Siêu Khó (Hàn) và Chuyện Xóm Tui (Việt), vừa quen vừa lạ. Phần lý giải vì sao xuyên suốt tác phẩm, mọi diễn biến đều được diễn ra trong một khu xóm eo hẹp với những ngõ ngách cực kỳ sâu.
Điều Wukong thích nhất, đó là cách bố trí bối cảnh khá chân thật vì rõ ràng Sài Thành là “thiên đường chặt hẻm”, ngõ hẻm dần trở thành một văn hóa len lỏi vào cuộc sống của những người dân tại đây từ lúc nào không hay.
Nhắc đến Sài Thành, người ta nhớ ngay những con đường dày đặc phương tiện giao thông vào giờ cao điểm, ngõ hẻm chính là hướng giải quyết tốt nhất cho mọi người. Vì thế khi được thấy cú one-shot đầu tiên đi một đường dây liên tục, lại khiến Wukong khá ấn tượng vì một nét đặc trưng của Sài Thành được đưa lên màn ảnh cực tinh tế.
>>> Xem thêm: Nghề Siêu Dễ: Tiến Luật tấu hề "mặn chát" với vai gã phản diện dở hơi
Tuy vậy, nhưng hầu như xuyên suốt bộ phim và đặc biệt ở thời lượng đầu vào, mình cực kỳ khó chịu khi xem Nghề Siêu Dễ với một tông màu vàng nghệ, dẫu biết là nhà làm phim muốn tạo cảm giác hoài cổ dân gian nhưng Wukong thấy nó không thực tế, thậm chí ở đoạn đầu mình nghĩ bộ phim vay mượn ý tưởng từ Bố Già.
Nghề Siêu Dễ là một tác phẩm được cải biên hoàn toàn, ngay cả nhân vật của Lâm Thanh Mỹ cũng tạo được một điểm ấn tượng nhất định với mình khi cô bé kiểm soát vai diễn quá tốt và cân bằng được cảm xúc của Wukong bằng phân đoạn cãi nhau với Thái. Nếu tiếp tục được rèn luyện, mình tin Lâm Thanh Mỹ sẽ là ngôi sao vụt sáng trong tương lai gần. Bởi những tác phẩm như Đoạt Hồn, Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh hay Bóng Đè đã chứng minh rõ ràng thực lực của sao nhí này.
Diễn xuất của Thu Trang, Kiều Minh Tuấn, Tiến Luật, Huỳnh Phương và Quang Tuấn thì không có gì bàn cãi nữa. Đây thực sự là một đội hình ăn ý với nhau. Dù là chính diện hay phản diện thì Wukong cảm nhận được sự liên kết diễn xuất giữa những diễn viên này, một lối diễn không quá gượng gạo, mọi thứ làm đơn giản nhưng chất lượng, tình huống nào ra tình huống đấy, cảm xúc như thế nào thì thể hiện như vậy.
Nhất là Quang Tuấn, đã không còn trợn mắt, xanh mặt như các phim kinh dị trước đây nữa, Mèo “giang hồ” là một vai diễn dễ thương sau nhân vật Đức Phúc trong Gia Đình Là Số 1.
Ngược lại, Hứa Vĩ Văn cầm trịch đường dây chính cho bộ phim, nhưng Wukong thấy nhân vật Thái của anh thật sự không chiếm trọn cảm xúc của mình, mặc dù đã làm hết khả năng nhưng có lẽ anh nên cân nhắc lại những vai diễn lớn tuổi và đòi hỏi sự dày dặn kinh nghiệm của một chiến sĩ công an đã về hưu.
Xem phim mình cảm thấy bộ ba bất hảo gánh luôn cả phần tấu hài của Thái luôn. Mọi thứ Hứa Vĩ Văn làm còn khá gượng gạo và chưa thật sự lột tả cảm xúc của một ông bố “cứng đầu”.
>>> Xem thêm: Nghề Siêu Dễ: Phim "trúa hề" mấy má ơi, miếng hài quăng là dính
Có một điều mình chắc chắn, đó là Nghề Siêu Dễ sở hữu kịch bản chuyển thể quá tốt, thậm chí cải biên sáng tạo và đậm chất Việt Nam. Ngay cả món cơm sườn bò nướng vị phở cũng được tạo ra từ những tinh túy đặc trưng của ẩm thực Việt, kết hợp hai món “cơm tấm” và “phở” lại tạo ra một món ăn mới lạ trên điện ảnh.
Nhìn chung, Nghề Siêu Dễ không phải là một tác phẩm quá tệ, thừa hưởng ý tưởng từ một tác phẩm khác nhưng lại sáng tạo và làm lại mọi thứ để phù hợp với văn hóa Việt Nam, Wukong cho rằng đó là thành công của bộ phim. Ngoại trừ phần diễn xuất gượng gạo của nhân vật chính, thì các tuyến nhân vật còn lại đều là điểm thu hút với mình trong Nghề Siêu Dễ.
*Bài viết của Wukong gửi về DienAnh.Net.
Xem đầy đủ thông tin và review hay về Nghề Siêu Dễ tại Thư Viện Phim và The Amazing Film nhé.
Facebook - bình luận