Sau 1 tiếng 41 phút ngồi trong rạp, Người Lắng Nghe mang lại cho mình ấn tượng mạnh nhất là ở nhạc OST quá hay, hay hơn cả phim. Trước hết mình phải gật đầu công nhận rằng Người Lắng Nghe có câu chuyện và ý tưởng cốt lõi khá hay, nó như một mảnh đất đầy “khoáng sản”. Nhưng nếu đưa mảnh đất đấy cho “một người thợ mỏ chưa lành nghề” thì anh ta chẳng khai thác được gì cả.
Trường hợp của Người Lắng Nghe thì Khoa Nguyễn là người “thợ mỏ mới vào nghề”, anh khai thác và sắp xếp cốt truyện dài dòng nhưng lại giải quyết nó bằng một cách khá hời hợt hay phải nói là cách giải quyết chưa đủ sức thuyết phục. Mình sẽ không khai thác quá sâu vào câu chuyện cũng như kịch bản phim vì sẽ phải tiết lộ nội dung nhưng nói chung là nó quá rời rạc và thiếu chiều sâu.
Với một ý tưởng phải nói là có thể sẽ rất hay và đắt khách nếu như khai thác nó đúng cách, Khoa Nguyễn lại làm cho nó trở thành một bộ phim nhàm chán và qua loa. Biết rằng đây là bộ phim đầu tay của anh nhưng thực sự không thể dung túng được.
Một câu chuyện không mấy hấp dẫn thì bạn nghĩ diễn viên họ sẽ như thế nào? Khả năng diễn xuất là điều cần có cho bộ phim kinh dị tâm lý và trong dàn diễn viên chủ đạo, không một ai là hoàn thành được nhiệm vụ của họ. Phần lớn các diễn viên đều đang “cố diễn” để xem như họ đang nhập tâm vào nhân vật, nhưng sự diễn ấy nó lố đến mức mình nhận ra là họ đang cố để diễn.
Quá nhiều cảnh khóc và biểu cảm mạnh về tâm lý, những thứ này đến tận bây giờ vẫn là vấn đề của các diễn viên trẻ ở Việt Nam, họ khóc nhưng như cười và tác giả lại cho quá nhiều cảnh đau khổ khóc than vào khiến màn trình diễn càng giống một trò đùa hơn. Nói chung quy lại thì từ hình thể đến biểu cảm khuôn mặt đều không được diễn viên diễn một cách tốt nhất. Điều gì tệ hơn một diễn viên làm cho mọi người thấy rõ rành rành là mình đang diễn nữa chứ.
Tiếp đến là phần lồng tiếng, sau bao nhiêu năm không xem một bộ phim chiếu rạp nào của Việt Nam. Đến nay nghe lại, cảm giác vẫn như ngày nào, khẩu hình miệng một nơi tiếng ở một ngã, y như phim truyền hình năm 95.
Đặc biệt nhân vật Tấn Khang nói không bao giờ rõ chữ, mình mỗi lần nghe nhân vật này nói đều phải nhìn vào Engsub để hiểu xem ông ấy đang nói cái gì. Ngôn từ sử dụng quá giả trân, cơ bản là trước giờ vẫn vậy nhưng họ làm văn phong quá hàn lâm khiến nó trở nên không thật một tý nào cả, những cuộc đối thoại chả khác gì diễn viên đang đọc thoại cho nhau nghe.
>>> Xem thêm:The Batman: Phim hay nên mãi mê xem mà quên ăn bắp mất tiêu
Kinh dị cũng là một phần tối quan trọng cho một bộ phim được gắn mác kinh dị C18. Nhưng riêng mình thấy yếu tố kinh dị của phim này làm chả đến đâu cả. Nó như kiểu đang muốn đánh vào những nỗi sợ tâm lý của người xem, nhưng càng xem mình càng thấy nó bình thường nếu không muốn nói là tầm thường.
Cả về hù dọa bằng ma hay đánh tâm lý đều không ổn. Con ma tạo hình quá đơn giản, cũ kỹ và còn thêm mấy cái hiệu ứng rõ giả nai để làm người khác sợ, mỗi lần thấy ma mình toàn cười. Một bộ phim kinh dị mà không kinh dị thi rõ là một trải nghiệm vô cùng kinh dị cho người xem. Coi phim kinh dị mình sợ nhất là nó không kinh dị…
Những phần trên thực sự quá đủ làm cho trải nghiệm phim của mình tệ đi rất nhiều nhưng để có một cái nhìn khách quan, không phiến diện thì mình phải công nhận một điều hình ảnh trên phim rất đẹp, nó rõ nét và sặc sỡ với chất lượng hình ảnh cao cũng không kém gì các phim Netflix, phong cảnh ở Đà Lạt hay hoàng hôn đỏ bên hồ đều rất xuất sắc. Thật sự thì mình phải công nhận những bộ phim Việt gần đây đều có chất lượng rất tốt và nịnh mắt, Người Lắng Nghe cũng thế. Hình ảnh có thể xem là một ngôi sao cứu rỗi cho cả bộ phim
>>> Xem thêm: The Batman: Riddler của Paul Dano xuất sắc nhưng vẫn thua Joker
Kế bên đó thì 20 phút cuối của phim cũng có thể xem là một màn chuộc lỗi của đạo diễn Khoa Nguyễn. Câu chuyện cuối phim có chiều sâu, khi thác tâm lý tốt và ấn tượng. Đặc biệt là phần trình diễn đỉnh cao của các diễn viên lớn tuổi và dày dặn kinh nghiệm, thể hiện một sự “out trình” không hề nhẹ đối với lứa diễn viên mới bây giờ. 20 phút cuối có thể coi là một câu chuyện hoàn toàn khác với những gì xảy ra ở đầu và giữa phim.
Tuy vậy nó cũng không thật sự xuất sắc, chỉ là do phần trước không nổi bật nên đã làm nền cho một phân đoạn đắt giá mà thôi. Nhưng mình cũng không phủ nhận công sức của đoàn phim khi đã có một phân đoạn “có tâm” trong cả bộ phim. Nếu có thể làm cho câu chuyện ở 20 phút cuối ấy dài ra và khai thác nó nhiều hơn thì có lẽ mọi chuyện đã khác
Là một người bỏ thời gian ra xem phim, mình cảm thấy không mấy xứng đáng với những gì mình bỏ ra với một bộ phim không chỉnh chu, trải nghiệm điện ảnh cũng thấp nên mình sẽ đánh giá phim ở mức 4/10 (do bài OST giọng của Lân Nhã quá hay).
Còn bạn, bạn nghĩ sao về Người Lắng Nghe, hãy chia sẻ ý kiến ở phần bình luận nha.
*Bài viết của Hai Bốn gửi về DienAnh.Net.
Xem thêm nhiều bài Review hay tại DienAnh.Net
Facebook - bình luận