Đảo Kinh Hoàng (Shutter Island) là một trong những phim thriller mình mê nhất. Leo một lần nữa tan nát từ bên trong. Mình sở hữu trí nhớ tồi đến mức quên mất phim này có sự tham gia của Mark Ruffalo và Michelle Williams - cũng là 2 diễn viên mình ưa thích. Bạn thấy mình thường phân tích dài vậy chứ xong vài tháng là quên hết.
Ví dụ với Shutter Island, mình chỉ nhớ ông cảnh sát lên đảo điều tra một vụ án trong nhà thương điên, rốt cục ổng điên luôn. Hoặc với Titanic, mình chỉ nhớ 2 đứa nắm tay nhau xoay mấy vòng, rồi lột đồ vẽ tranh, rồi đứng dang tay đón gió, xong tàu đụng băng thế là toang. Đấy, còn nhanh hơn clip review 8 phút.
Kiểu mình mà lên hòn đảo ấy, bị cha nội bác sĩ tẩy não một hồi chắc ngơ luôn. Não mình vận hành kỳ lắm. Giỏi tiếp thu, giỏi phân tích, giỏi cảm nhận nhưng ứ giỏi nhớ. Vì vậy, khi xem lại phim cũ lần thứ 3, mình vẫn phấn khích vì không biết diễn biến tiếp theo là gì. Cũng có lợi đó chớ.
Fan của dòng hắck não chắc đã làu làu phim này rồi, chắc không cần tóm tắt chi tiết hơn đâu nhỉ? Còn nếu bạn là tấm chiếu mới, bạn càng không nên đọc trước diễn biến, mà hãy để ý từng chi tiết và cảm thụ theo cách riêng của bạn.
Ở lớp nghĩa phổ biến nhất, có thể hiểu là đặc vụ Andrew Laeddis đã quá đau đớn với những bi kịch trong cuộc đời mình. Thế nên trong vô thức, anh đã tạo ra danh tính Edward “Teddy” Daniels để xoa dịu nỗi đau, để có một bắt đầu mới, để đúng đắn hoá những sai phạm anh từng mắc phải.
Không đợi tới đoạn hạ màn của bác sĩ John Cawley, người xem dễ dàng nhận thấy mục tiêu của Teddy thay đổi liên tục: Khi thì tìm người mất tích, khi thì trả thù cho vợ, khi lại muốn bóc phốt bệnh viện Ashecliffe. Anh ấy không hề rõ bản thân thực sự muốn gì. Thêm vào đó, ta còn được chứng kiến ký ức kinh hoàng của anh, cả ở chiến trường lẫn ở quê nhà.
Những chi tiết ấy giúp ta đi đến kết luận: Anh ta phải có vấn đề gì rồi. Dĩ nhiên, ta đang được dẫn dắt bởi đạo diễn và được rót vào đầu những thông tin có chọn lọc. Nếu đây là một âm mưu tẩy não, khán giả không tin thì làm sao một mật vụ thông minh sáng suốt như Teddy/Andrew tin được, đúng không?
Cảm giác là một thứ rất quan trọng. Vì có cảm giác thích phim này, mình mới muốn thưởng thức lại, chứ không phải vì nó xuất sắc về mặt kỹ thuật nào đó. Đầy phim mình đánh giá cao nhưng xem một lần là đủ.
Vì yếu tố “cảm giác”, mình nghĩ khâu casting hoàn toàn có chủ đích. Leo kiểu gì cũng ra khí chất của người hùng. Mark Ruffalo trông như một người bạn đồng hành đáng tin cậy. Ben Kingsley thì có sự lạnh lùng khiến ta dè chừng. Phải chăng Martin Scorsese muốn nhắn gửi “Đừng trông mặt mà bắt hình dong”? Hay ngược lại, thông điệp là “Đừng để bị lý trí đánh lừa, hãy tin vào trực giác”?
Nếu bệnh viện ấy không phải một nơi kinh khủng, tại sao bệnh nhân lại nhắn Teddy “Chạy ngay đi”? Tại sao George Noyce bị Teddy đánh bầm dập (như lời kể của Cawley) mà vẫn cho Teddy những lời khuyên quý giá? Đến cả bóng ma của vợ còn van nài anh đừng đến ngọn hải đăng: “I told you not to come in here, I told you this would be the end of you.”
Khi mà Teddy được thức tỉnh (hoặc bị tẩy não), những hình ảnh đẹp nhất của Dolores mà anh luôn giữ trong lòng cũng tan biến, như cách cô cháy thành tro bụi.
Câu thoại mà Teddy nói cuối phim khiến chúng ta phải suy ngẫm: “Which would be worse, to live as a monster or to die as a good man?” Điều gì tồi tệ hơn, sống như một con quái vật hay chết như một người tử tế?
Rõ ràng, những bệnh nhân tâm thần đã chọn vùi lấp những ký ức đau đớn của họ, thì việc giúp họ nhớ lại liệu có thể gọi là “chữa bệnh” không?
Dù sự thật có là gì đi nữa, mình thích phim không chỉ vì cú twist hay kết thúc. Ra mắt vào năm 2010, song ta vẫn có cảm giác “kinh điển”, vì nó được kể như một phim noir. Đặc biệt phần score (nhạc nền) giúp tạo nên bầu không khí bí ẩn xuyên suốt. Dàn cast không thể chuẩn hơn, từ vai chính tới các vai nhỏ xuất hiện vài phút.
Chốt: MUST-SEE.
Robbey’s rating: 10+ / 10
>>>Xem thêm: Sau Ashin of the North, Netflix sản xuất Kingdom: The Crown Prince
Bài viết được Robbey gửi về cho DienAnh.net
Theo dõi DienAnh.net để cập nhật tin tức phim ảnh mới và chính xác nhất.
Facebook - bình luận