“Phép màu đâu nhất thiết phải là chuyện gì lớn lao, đúng không?” - Mi Soo
Trong bộ phim Tune In For Love (Lắng Nghe Giai Điệu Tình Yêu) với những người sống 1 cuộc đời bình thường, như Hyun Woo, như Mi Soo, như mình hay bạn, phép màu dường như lúc nào cũng có thể xuất hiện. Đơn giản là 1 món quà sinh nhật đúng ý, là gặp lại người bạn cũ đã mất liên lạc từ lâu, cũng có thể là khoảnh khắc mở cửa bước vào 1 cửa hàng và vô tình gặp đúng người bạn đời của mình.
Khoảnh khắc khiến mình thích nhất phim ko phải là khi Mi Soo & Hyun Woo đang yêu đương hạnh phúc, mà đó là khi họ gặp nhau, làm quen và có những cảm xúc đầu tiên về nhau. Chúng ta ai cũng vậy. Từ những người lạ mà thành thân quen. Sẽ thật khó để mở lòng với 1 người ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên hay 1 cái tên. Nhưng, khoảnh khắc đó lại là bước khởi đầu cho hành trình dài phía sau. Và bất cứ lúc nào, bạn cũng có thể nhớ lại và thầm cảm ơn giây phút "đầu tiên" định mệnh ấy.
Tình yêu bắt đầu từ những điều nhỏ bé, tự nhiên nhất
Có lẽ là từ lúc chàng trai trẻ Hyun Woo bước chân vào cửa hàng bánh mỳ Mi Soo để hỏi 1 món gì đó làm từ đậu nành. Phải là đậu nành. Nhất định phải là đậu nành mới được. Dù cô gái ngượng ngập nói rằng chưa đến giờ mở cửa, nhưng cũng đã mở lời hỏi liệu anh có thể dùng sữa thường mà ko phải đậu nành hay không.
Cũng có thể tình yêu bắt đầu vào đêm Giáng Sinh, khi Hyun Woo phụ giúp 2 chị em trang trí cây thông ở cửa hàng. Họ đã cùng nhau ngắm thật lâu, đôi mắt Hyun Woo lấp lánh, cậu thốt lên "Đẹp thật đấy." Ko ai biết lúc đó Hyun Woo khen cây thông hay cô gái đứng bên cạnh.
Hoặc đó có thể là 1 ngày mưa tầm tã. Dù cửa hàng sẽ chẳng bán được chiếc bánh nào trong cái tiết trời như thế. Mà họ có thời gian bắc ghế ra cửa ngồi cạnh nhau ngắm mưa, mỉm cười yên bình.
Tình yêu khiến 1 con người khao khát trở thành phiên bản tốt hơn hôm qua
Ngày ở trại giáo dưỡng, Hyun Woo đã từng hi vọng "Rồi ngày mai sẽ khác", để rồi thất vọng vì ngày nào cũng như nhau cả. Cuộc sống bần thần, vô vị, lạc hướng. Ngày gặp Mi Soo và chị Eun Ja, là ngày cậu nhận ra mình có nơi muốn quay về, có lời hứa cần giữ, có thứ cần bảo vệ và có người luôn luôn chờ đợi.
"Dạo này mình ko còn cười nhiều nữa. Mình biết đây là lựa chọn của mình, nhưng sao mình lại thấy mệt mỏi thế này? Có lẽ điều duy nhất khiến mình vui dạo gần đây chính là việc cậu tìm được mật khẩu. Hãy liên lạc với mình khi có chuyện vui nhé."
Mi Soo hay Hyun Woo đều là những người bình thường, không hoàn hảo, đầy lo lắng và bất ổn. Mình đã nghĩ Mi Soo thật ngốc khi dễ dàng phải lòng 1 cậu con trai chưa quen quá lâu, khi chờ đợi ko những 1 lần mà là 3 lần, khi không gặng hỏi gì mà chỉ lặng lẽ chấp nhận. Nhưng rồi sao? Nếu điều đó khiến cô gái ấy hài lòng.
Hyun Woo thì đáng trách vì không giải thích gì với Mi Soo, không chia sẻ tất cả với cô để được động viên và an ủi, không đấu tranh quyết liệt để chứng minh mình là người tốt. Nhưng cũng chẳng sao. Nếu điều đó khiến Hyun Woo tin rằng cậu ấy có thể sống 1 cuộc đời an yên, hạnh phúc hơn.
Xét cho cùng, họ luôn cố gắng vì 1 điều gì đó tốt hơn trong đời, và mình chẳng là ai để có quyền phán xét.
Cuộc đời sẽ luôn là động lực khi ta sống thật chân thành
1 người chị còn hơn cả ruột thịt. Chị Eun Ja là 1 người phụ nữ thiệt thòi và đáng thương, nhưng những gì người xem ấn tượng về nhân vật này là nụ cười và sự động viên chị dành cho người khác. Chị đóng học phí cho Mi Soo để giúp cô thực hiện ước mơ của mình dù chị cũng rất khó khăn. Chị nói những lời mà Hyun Woo muốn nghe, thay vì chất vấn hay hoài nghi.
1 người bạn cùng khoa tốt bụng. Người bạn cùng khoa nhường công việc ổn định hơn cho Mi Soo vì hiểu rằng cô cần nó hơn mình.
1 người sếp tôn trọng phụ nữ. Anh sếp tuy thích Mi Soo nhưng luôn giữ khoảng cách, quý mến và tử tế, ko khiến cô phải khó xử.
Nuối tiếc luôn tồn tại, chỉ là cách chúng ta chấp nhận và tin tưởng rằng có thể thay đổi chúng
Mi Soo đã lập email cho Hyun Woo trước khi cậu đi nghĩa vụ, nhưng lại quên ghi lại mật khẩu. Vì điều đó mà trong suốt 2 năm, Mi Soo không nhận được phản hồi, dù cô vẫn liên tục gửi mail. Còn Hyun Woo, ngay khi xuất ngũ, điều đầu tiên cậu làm là quay lại căn trọ của Mi Soo.
Hyun Woo đã chạy theo chiếc xe chở Mi Soo đi mất. Dù cô không quay lại với anh, nhưng ít ra, anh đã nói được câu mà cô muốn nghe và chứng minh điều đó.
Mình cũng đã thắc mắc, tại sao họ không mở lời với nhau? Tại sao cứ tan hợp hợp tan như thể không có chuyện gì? Tại sao không giải thích chuyện năm xưa? Tại sao tiệm bánh lại đóng cửa? Tại sao Hyun Woo hẹn gọi lại lúc 6h tối rồi không bắt máy mà Mi Soo ko hỏi lý do? Vân vân mây mây.
Nhưng rồi chính họ lại nói cho mình hiểu, chỉ cần gặp lại và được ở bên nhau, mọi lời giải thích đều trở nên vô nghĩa. Người hiểu và yêu bạn, vốn dĩ họ không cần nghe giải thích.
Tune In For Love không phải là 1 bộ phim drama, plotwist hay bất cứ thứ gì tương tự thế. Chỉ là sau khi xem xong, tự nhiên thấy trong lòng thực sự nhẹ nhõm, dễ chịu. Bộ phim cũng cho mình cơ hội nhớ lại bản thân đã như thế nào khi đón nhận tình cảm từ 1 người khác giới. Yêu thì vui thật đấy, nhưng những rung động đầu tiên về đối phương thật đáng nhớ, kỳ diệu và sẽ vụt qua ngay trong khoảnh khắc.
Jung Hae In & Kim Go Eun đều là những diễn viên thực lực, có vẻ ngoài vừa đẹp vừa gần gũi, diễn xuất đầy cảm xúc. Họ đã đem đến cho người xem 1 Hyun Woo hiền lành, ấm áp và 1 Mi Soo tốt bụng, kiên định, can đảm.
Nghiêm túc yêu và theo đuổi 1 người sẽ rất khác với việc "thả thính cho vui”. Có hạnh phúc, mong chờ, hoài nghi, đau khổ, thất vọng và cả tổn thương nữa. Mình hi vọng ai cũng sẽ tìm được 1 nửa kia trọn vẹn, như Mi Soo, như Hyun Woo trong Tune In For Love (Lắng Nghe Giai Điệu Tình Yêu). Chúng ta là những mảnh ghép không hoàn hảo, nhưng chẳng phải vì thế nên mới cần ở bên và bù đắp cho nhau hay sao? Nếu thực lòng muốn ở bên nhau, chúng ta sẽ không bao giờ để mất nhau.
>>> Xem thêm: Hometown Cha-Cha-Cha: Bộ phim lãng mạn với "chemistry" hoàn hảo
Bài đóng góp từ Sunflower gửi về cho DienAnh.Net
Theo dõi DienAnh.Net để cập nhật những tin tức phim ảnh mới và chính xác nhất
Facebook - bình luận