Cũng là chuyến tàu sinh tử, cũng là sinh tồn khắc nghiệt trên những toa tàu cao tốc, nhưng với mình, Bullet Train lại hiện lên một màu sắc vui vẻ và có phần mãn nhãn hơn những bộ phim cùng chủ đề khác.
Đầu tiên về nội dung, Bullet Train là một cuộc chiến của hội “anh em xã đoàn” gồm Ladybug (Brad Pitt), anh em “quýt chanh” Tangerine và Lemon (Aaron Taylor-Johnson, Brian Tyree Henry), Yuichi Kimura (Andrew Koji), Prince (Joey King), The Wolf (Bad Bunny)… Tất cả đều được một tên trùm đeo mặt nạ là The White Death (Michael Shannon) dàn xếp để có mặt trong chuyến tàu này để lấy lấy cắp chiếc vali đầy tiền.
Mình chưa từng thấy phim nào mà hệ thống anh em xã hội phức tạp từ số lượng đến quốc gia đến như vậy. Hầu như mỗi người xuất hiện đều có quốc tịch khác nhau, bởi thế nên Bullet Train cũng hiện lên một màu sắc đa văn hóa từ trời Âu sang tới Trời Đông, đây là điểm mình khá thích ở bộ phim lần này.
Tuy có cấu trúc hơi phức tạp nhưng mình lại nhận thấy một điểm cộng khá lớn của Bullet Train nữa là sự phân chia và cách lần lượt giới thiệu lai lịch từng nhân vật của phim. Đây cũng là lý do cho dù rất nhiều nhân vật đã xuất hiện nhưng mình gần như là nhớ hết tất cả, bởi ai cũng được đạo diễn cho xuất hiện một cách ấn tượng và nổi bật cả.
Cuộc chiến tuy khốc liệt nhưng bên cạnh đó, đạo diễn David Leitch vẫn không quên thêm thắt những pha tấu hài cực chất lượng đâu nha. Ta nói coi phim ngồi căng thẳng thì ít mà cười muốn xéo quai hàm luôn. Tui mê cái nét làm giang hồ mà tâm lại tịnh của chú Ladybug quá.
Đỉnh cao nghề nghiệp của chú không phải cố gắng hạ gục đối thủ mà đối thủ lại vô tình “ngủm” trước những sự cố ngoài ý muốn của chú, mỗi lần như vậy mình lại thấy không biết nên vui hay buồn cho chú nữa.
Nói về hành động, phim của Brad Pitt - “ông hoàng hành động” hơn mấy thập kỷ trên màn ảnh rộng Hollywood thì không phải bàn cãi rồi ha. Đánh cú nào ra cú đó, mạnh mẽ, dứt khoát cực kỳ mãn nhãn luôn. Nói chung riêng về phần nhìn thì mình phải thốt lên hai chữ xuất sắc chứ không còn từ nào để diễn tả chính xác hơn cảm giác mà bộ phim mang lại nữa.
>>> Xem thêm: Trailer Bullet Train: Brad Pitt trở lại ngoạn mục, hành động mãn nhãn
Bên cạnh đó, mình còn đặc biệt ấn tượng với những góc quay của Bullet Train từ cận cảnh đến cả góc máy rộng nữa, mỗi khung hình đều hiển hiện lên một không gian chật chội, bức bối, càng làm không khí trong toa tàu càng trở nên căng thẳng, ngột ngạt hơn. Vô hình chung, góc quay cũng là yếu tố tạo nên sự nguy hiểm nhất định đang rình rập xung quanh những nhân vật trong bộ phim.
Chưa hết đâu, những cú lia máy, chuyển cảnh mượt như “sunsilk” của bộ phim cũng thỏa mãn cho cặp mắt của bạn lắm đấy. Nói chung có ngồi “vạch lá tìm sâu” cũng không thể phát hiện ra lỗi gì để mà trừ điểm về mặt hình ảnh của bộ phim hết.
Nhìn xong thì phải đến nghe, dù là phim hành động kịch tính nhưng Bullet Train lại tạo cho mình cảm giác như ngồi nghe một bản tình ca lãng mạn vậy. Những khúc nhạc cổ điển da diết cùng hiệu ứng slowmotion càng như muốn “lố lăng hóa” những thước phim hành động của mình. Nói lố lăng nhưng nó lại theo nghĩa tích cực nhé, bởi lẽ nó đã bổ trợ rất nhiều cho những màn xuất hiện đầy hiên ngang của nhân vật, bên cạnh đó cũng gây tiếng cười là chính và đặc biệt được khai thác rất hợp tình hợp lý nên cảm giác âm nhạc bộ phim mang lại cũng khá thoải mái đó chứ.
Không chỉ đánh mạnh về hành động và giải trí, Bullet Train lần này còn cho mình thấy những thông điệp ý nghĩa sâu bên trong những trận “combat” máu lửa. Đó chính là những góc nhìn khác nhau về tình cảm gia đình, điển hình qua sự yêu thương đùm bọc của gia đình người Nhật Kimura và cha mình. Bên cạnh đó cũng là sự thờ ơ, lạnh nhạt của gia đình khi cả 3 cha con đấu đá lẫn nhau của The White Death. Từ đây, bộ phim cũng thể hiện nhiều mặt tối, nhiều hoàn cảnh khắc nghiệt của xã hội đương thời.
Nhưng điểm mấu chốt của bộ phim cho đến khúc cuối chính là những màn hóa giải hiểu lầm của hệ thống nhân vật. Ban đầu, tất cả thế lực lên chuyến tàu định mệnh đều vì chiếc vali bí ẩn, nhưng đến cuối cùng, thứ họ nhận lại được chính là những tình cảm chân thành về sự thấu hiểu mà bỏ quên cả sự tồn tại của vật chất kia.
À còn về phần quảng cáo mình thấy cũng khá đáng yêu nữa, từ đó giờ coi thì đây mới là bộ phim mà quảng cáo có tâm vậy nè, đặt hẳn cho nhãn hàng của mình là chai nước trở thành một nhân vật luôn. Và cách giới thiệu cho “nhân vật” này là người âm thầm chứng kiến mọi diễn biến trên tàu và có “flashback” cho “nhận vật” kể câu chuyện của mình nữa. Nói chung quảng cáo lộ liễu mà không hề phản cảm hay gây cảm giác khó chịu đâu à nha.
>>> Xem thêm: Bullet Train và loạt phim ấn tượng của tài tử Brad Pitt
Với mình, Bullet Train là một bộ phim vừa vặn với đủ những yếu tố kể cả hành động, giải trí lẫn thông điệp. Một bộ phim nghiêng hẳn về giải trí nên mình sẽ không đòi hỏi quá nhiều về chiều sâu, và rõ ràng Bullet Train cũng khồng hề lơ là yếu tố này của mình khi bộ phim vẫn cố gắng lồng ghép thông điệp một cách nhẹ nhàng nhất.
Còn bạn có trải nghiệm như thế nào với Bullet Train, hãy để lại bình luận bên dưới nhé.
* Bài viết của Salonpas chia sẻ tại box Mọt phim Review
Nếu bạn là người đam mê Phim Âu Mỹ và loạt tác phẩm của Brad Pitt , mời bạn bấm vào đây để đăng bài trao đổi bàn luận cùng mọi người.
Bạn cần tìm thông tin dữ liệu và đọc review về phim Bullet Train (Sát Thủ Đối Đầu)? Hãy truy cập vào DAN Wiki để có tất tần tật những nội dung bạn cần đấy: bấm vào đây
Facebook - bình luận