Ngay từ đầu khi biết Chuyện Ma Đô Thị làm dưới dạng hợp tuyển mà lại còn là hợp tuyển của 10 câu chuyện kinh dị khác nhau thì mình đã thấy nghi nghi rồi. Không nằm ngoài dự đoán của mình, Chuyện Ma Đô Thị đúng kiểu là dạng phim “mì ăn liền”, muốn xem thì xem thôi chứ cũng chẳng đọng lại được gì vì mọi thứ quá gấp gáp.
Dưới đây là một số quan điểm của mình về cách kể và nội dung câu chuyện của Chuyện Ma Đô Thị.
Không đầu không đuôi
Chuyện Ma Đô Thị có 10 câu chuyện nhưng mình thấy chỉ có chuyện Răng Sâu, Minh Hôn và Song Hồn là cho mình được cái mở đầu và kết thúc trọn vẹn thôi. Còn lại chỉ như một lát cắt trong câu chuyện. Chính vì thế mà nó khiến mình cảm thấy chưa tin được.
Mỗi chuyện chỉ có 10-15p thôi mà khiến mình “ủa” hơi nhiều. Chuyện Ma Đô Thị không đem đến cho mình lý do hành động của kẻ ác, nó chỉ đưa ra sự kiện, bắt mình nghe theo. Mình cũng không hiểu được tại sao lại có chuyện đó xảy ra.
Mở đầu lấp lửng, không rõ ràng nên cái kết cũng khó mà trọn vẹn. Đa số cái kết cũng chỉ là kẻ ác hoặc những thế lực siêu nhiên “tóm” được nhân vật và thực hiện hành vi tàn ác thôi.
Ngẫu nhiên nhân vật “chịu trận”
Nếu cái kết phim là những thế lực siêu nhiên “tóm” được nhân vật mà có ý nghĩa sâu xa gì thì không nói, đằng này mình thấy chẳng có ý nghĩa gì cả.
Ngay từ đầu, Chuyện Ma Đô Thị có nói là phim muốn lên án những thói hư tật xấu của con người trong xã hội. Tuy nhiên những người phải “chịu trận” trong phim không phải ai cũng là kẻ xấu.
>>> Xem thêm: Chuyện “Ma” Đô Thị: Chơi lớn, mời 10 ngôi sao Kpop đóng phim ma
Trong 10 câu chuyện mình thấy câu chuyện câu chuyện Răng Sâu, Kẻ Cắp Gương Mặt, Căn Phòng Tử Thần thì nhân vật chính là những người có những hành vi xấu xa. Câu chuyện Song Hồn, Chiếc Tủ Gỗ, Minh Hôn thì mình hiểu là nhân vật chính vô tình “lọt vào mắt xanh” của kẻ thủ ác nên phải hi sinh.
Còn 4 câu chuyện còn lại mình thấy thứ nhất là nó chưa được rõ ràng, thứ hai là có vài câu chuyện nhân vật chính cũng là người tốt nhưng lại bị random hi sinh. Nó làm cho mình cảm thấy câu chuyện khá nông và không có ý nghĩa.
Phân bố nội dung và thời lượng không đều
Mình thấy có những chuyện trong Chuyện Ma Đô Thị được đầu tư cả về dung lượng và thời gian. Chính vì vậy nó có thể kể được câu chuyện một cách trọn vẹn ví dụ như Minh Hôn, Răng Sâu, Tiếng Động Phòng Bên, Cô Gái Đầm Đỏ,...
Tuy nhiên, càng về sau mình thấy bị đuối dần, không biết có phải là do bị áp lực thời gian chỉ với 117 phút mà phải kể đến 10 câu chuyện hay không. Từ câu chuyện thứ 8 - Kẻ Gắp Gương Mặt trở đi, mình thấy mọi thứ diễn ra một cách vô cùng gấp gáp và để lại sự chóng vánh.
Những câu chuyện về sau chỉ như những sự cắt ghép tình tiết và minh họa dưới dạng hình ảnh thôi chứ mình thấy không có câu chuyện ở trong đó.
Bày biện nhiều nhưng không có thứ gì dùng được
Chuyện Ma Đô Thị kể đến 10 câu chuyện nên nhiều khi có nhiều tình tiết hay, mình nghĩ có thể khai thác được nhưng lại không đủ thời lượng để khai thác. Mọi thứ đều làm lớt phớt cho qua nên mình cảm thấy hơi chán và hơi thất vọng.
Chuyện Ma Đô Thị cũng bày ra nhiều thứ hay ho, gợi cho mình nhiều liên tưởng nhưng chưa kịp nghĩ sâu thì đã kết thúc để qua câu chuyện mới một cách nhanh chóng, vội vàng rồi.
>>> Xem thêm: Điểm danh 10 idol Kpop góp mặt trong Chuyện “Ma” Đô Thị
Mình khá thích chi tiết bàn cúng cơm trong chuyện Minh Hôn và cảnh làm đám cưới cho người âm với người dương nhưng những cảnh đó chỉ thoáng qua trong 2 sence. Chi tiết ký sinh trùng được phát hiện trong chiếc răng sâu cũng hay nhưng ước gì nó được khai thác sâu hơn.
Hình nhân Ma-nơ-canh là câu chuyện mình thấy đậm chất Hàn Quốc nhất. Trong Chuyện Ma Đô Thị cũng có nói đó là chuyện ma đô rùng rợn được lan truyền trước giờ. Tuy nhiên nó lại không khiến mình thỏa mãn vì mọi thứ diễn biến quá nhanh và quá dễ dàng.
Điểm mình thấy Chuyện Ma Đô Thị đã làm được tốt là tạo hình đa dạng và không kiêng kị yếu tố máu me, tạo được cảm giác chân thực. Tuy nhiên về chiều sâu của câu chuyện thì không đó, hù dọa cũng bằng jumpscare là chủ yếu chứ chưa có câu chuyện nào khiến mình thật sự nổi da gà cả.
Ý tưởng làm gom góp 10 câu chuyện ma Hàn Quốc kể cho đã cái nư thì mình thấy hay đó nhưng có vẻ đây là một bước đi sai lầm. Việc mọi thứ nhanh chóng, lớt phớt và không đọng lại gì này không đem lại cho mình một trải nghiệm điện ảnh tốt. Nó cũng không đủ sức lôi cuốn khiến mình phải ở lại xem hết phim và khiến cảm xúc của mình cứ khựng lại từ đầu đến cuối, mỗi khi bắt đầu sang câu chuyện mới.
**Bài viết được Lọ Lem gửi về cho DienAnh.Net
Cập nhật đầy đủ thông tin về Chuyện “Ma” Đô Thị tại Thư Viện Phim nhé.
Facebook - bình luận