Khi nghe tin đạo diễn quái kiệt xứ Hàn Park Chan Wook bắt tay với Thang Duy (Tang Wei) cho Decision To Leave (Quyết Tâm Chia Tay) đóng cùng Park Hae Il, Tanpopo thầm nghĩ rằng bằng bất cứ mọi giá phải ra rạp thưởng thức bộ phim này. Bất cứ thứ gì qua tay đạo diễn họ Park đều trở nên rất điện ảnh, thơ mộng và … đau lòng. Decision to Leave cũng không phải là ngoại lệ.
Vốn quá quen với những cú twist cua siêu khét của Park Chan Wook, Tanpopo vô cùng bất ngờ khi Decision To Leave lại là một tác phẩm nhẹ nhàng, trầm lắng nhưng vô cùng thấm thía. Thực sự không ai phức tạp được như Park Chan Wook. Bậc thầy người Hàn Quốc đằng sau Oldboy và The Handmaiden bày vẽ ra một câu chuyện tình yêu tuyệt đẹp, “đúng người nhưng không đúng thời điểm”, “tình yêu đến nhưng ta chẳng thể chạm tới” trong tác phẩm tham gia Cannes.
Phim xoay quanh Hae Joon (Park Hae Il) - một cảnh sát giỏi. Là sĩ quan trẻ nhất từng làm Thanh tra ở Busan nhộn nhịp, anh đẹp trai, được kính trọng và hạnh phúc kết hôn với một người vợ xinh đẹp, hóm hỉnh (Lee Jung Hyun). Tuy nhiên, họ không sống cùng nhau vì cô làm việc ở thị trấn ven biển nhỏ hơn Ipo còn Hae Joon lại ở Busan. Hồi đầu của phim diễn ra chậm chạp với vụ án của người chồng Song Seo Rae (Thang Duy) và quá trình điều tra nhiều người khác đan xen.
Đó là cách anh ấy gặp người phụ nữ xinh đẹp, bí ẩn Seo Rae, một cô gái Trung Quốc nhập cư bất hợp pháp, làm nghề nhân viên chăm sóc người già và không hề tỏ ra buồn bã khi chồng đột ngột ra đi. Sự tò mò bùng phát thành một loại cảm giác khó tả, biến cảnh sát sắc bén thành kẻ khờ khạo đáng yêu và ngoan cố.
Tanpopo cảm thấy Decision To Leave là một câu chuyện vô cùng gợi cảm, mặc dù chỉ có 1 cảnh “mùng mền” duy nhất và Hae Joon và Seo Rae hầu như không chạm vào nhau. Thay vào đó, Seo Rae thường xé toạc túi của Hae Joon, tìm thỏi son dưỡng thoa lên đôi môi căng mọng của mình hoặc chàng cảnh sát ân cần xoa bàn tay của cô gái trẻ với kem dưỡng da có mùi thơm.
Chẳng lạm dụng cảnh nóng, mối quan hệ theo kiểu tri kỷ của họ - phức tạp được gợi lên bởi tương tác vô cùng ăn ý giữa hai diễn viên, bối cảnh tuyệt đẹp của thành phố biển này với cốt truyện mà núi và biển đóng vai trò vô cùng quan trọng. Nhờ đó họ cử chỉ và chuyển động đồng bộ với nhau như thể cơ thể của họ luôn biết nhau.
Sự hòa hợp này tiếp tục xuyên suốt, thông qua việc thay đổi địa điểm (hành động cuối cùng chuyển đến Ipo), Seo Rae thay đổi kiểu tóc. Nhưng nó hiện diện ngay từ cuộc trò chuyện thực sự đầu tiên của họ, trong một phòng thẩm vấn của cảnh sát, khi sau bữa trưa được giao với món sushi cao cấp đắt tiền. Cả hai dọn dẹp bàn ăn một cách hiệu quả, hệt như cặp vợ chồng đã làm hành động đó hàng nghìn lần.
Đó là cảnh phim nói lên việc dàn dựng một cảnh chứa đựng nhiều ý nghĩa hơn lời nói. Tanpopo cũng rất thích những góc camera độc đáo: một cuộc trò chuyện trên cầu thang của Hae Joon và đồng nghiệp với tư tưởng trái ngược nhau, có những phần trên cao rực rỡ và sự đối xứng cắt lát (một chiếc ô tô đậu trên đường cao tốc bên bãi biển, một bên là biển, một bên là cát ở phân đoạn cuối).
Màn hình TV và cửa sổ chồng các nhân vật lên nhau mặc dù họ ở trong không gian riêng biệt, điều này tạo nên sự kỳ lạ nhẹ nhàng siêu thực khi Hae Joon, người quan sát Seo Rae từ xa, thực sự xuất hiện sau cô trong phòng.
Đáng chú ý nhất là bộ phim cũng mang hơi thở hiện đại. Công nghệ điện thoại thông minh (và đồng hồ thông minh) nhanh chóng trở thành một phần không thể thiếu trong câu chuyện, càng không chỉ ở cấp độ chức năng, truyền tải thông tin. Tanpopo vô cùng thích thú trước cách Park Chan Wook mượn công nghệ để giãi bày.
Từ sự chậm trễ đau đớn trong một cuộc trò chuyện bằng tin nhắn văn bản đến vai trò mà các bản ghi âm và ghi hình đóng vai trò quan trọng, gợi ý rằng những thiết bị đó về cơ bản đã thay đổi cách chúng ta kết nối, cách chúng ta nhớ, cách chúng ta trải nghiệm tình yêu và mất mát.
Nhận thức của con người không hề ổn: Chiếc váy của Seo Rae là màu xanh trời hay xanh lá cây? Cảm xúc của con người có thể thay đổi: Seo Rae yêu Hae Joon hay chỉ lợi dụng anh? Hai câu chuyện tình yêu song song, giữa Hae Joon và vợ, Hae Joon và Seo Rae, Tanpopo có thể thấy được con người thực sự của cảnh sát vốn tưởng chừng khô khan này là một tâm hồn thơ mộng chờ đợi người thích hợp đến tưới tắm để nở hoa.
Buồn thay, Seo Rae lại chẳng hề đúng thời điểm, biến mối quan hệ của cả hai như trở thành sự tra tấn khi Hae Joon chẳng thể ngủ và ngày càng héo mòn còn Seo Rae tiếp tục làm khổ bản thân mình khi cưới một người chồng chẳng hề yêu thương cô. Vì thế, Hae Joon hỏi: “Sao em cứ lấy những gã đàn ông như thế này?” để rồi cô đáp: “Để em có thể quyết tâm chia tay một người đàn ông khác”.
Dù Seo Rae có chơi trò gì, người yêu nhiều hơn vẫn là người thua. Ở Decision To Leave, Tanpopo chẳng biết ai mới là kẻ chiến thắng trong trò chơi tình ái này khi người đi đã để trái tim ở lại còn Hae Joon lại đánh mất tâm hồn, tình yêu của chính mình như anh nói: “Vụn vỡ”.
>> Xem thêm: Thor: Love and Thunder: Kịch bản nhàm chán, phản diện nhạt nhòa
* Bài viết của Tanpopo chia sẻ tại box Phim Hàn Quốc
Nếu bạn thích Hàn Quốc và không bỏ qua bất cứ thứ gì về Kbiz , mời bạn bấm vào đây để đăng bài trao đổi bàn luận cùng mọi người.
Bạn cần tìm thông tin dữ liệu và đọc review về phim Decision To Leave ? Hãy truy cập vào DAN Wiki để có tất tần tật những nội dung bạn cần đấy: bấm vào đây
Facebook - bình luận