x

Đăng nhập

Comming soon...

Review phim

Việt

Review Nghề Siêu Dễ: Cú twist vội vàng tưởng mới mẻ hoá vô lý

Hoa Le 14:30 - 28/04/2022

Hiếm có bộ phim Việt nào lại có thể làm tôi cười nhiều đến như vậy. Đến tận lúc bước ra khỏi rạp, Nghề Siêu Dễ vẫn làm tôi không ngừng nhớ về những miếng hài duyên dáng, rồi tự cười một mình. Nếu ở thời điểm hiện tại, bạn hỏi tôi nên đi xem phim nào để giải trí, xả stresss, tôi sẽ mạnh dạn gợi ý bộ phim mới này của đạo diễn Võ Thanh Hoà.

Cộp mác remake nhưng không hề lười biếng, ăn sẵn

Không khó để tôi nhận ra ngay từ khi xem trailer , Nghề Siêu Dễ được remake từ siêu phẩm ăn khách Hàn Quốc - Extreme Job (Nghề Siêu Khó). Sẽ không ngoa nếu như tôi nói đạo diễn Thanh Hoà cùng biên kịch đã “gắp” những miếng ngon nhất bỏ vào mâm nhà mình. Từ ý tưởng cớm ngầm dấn thân vào kinh doanh nhà hàng, chỉ để phục vụ mục đích ngụy trang và điều tra kẻ thủ ác, Nghề Siêu Dễ vẫn giữ nguyên tinh thần cốt lõi và ý tưởng hay nhất của bản gốc. Và không thể bỏ qua cú twist cuối phim, khi các nhân vật phụ vốn ngày bán đồ ăn, đêm bắt kẻ ác lại toàn những người xuất chúng, tài giỏi. 

Tuy nhiên, theo như nhà sản xuất Thu Trang chia sẻ, cô và ê-kíp của mình đã chỉnh sửa lại hoàn toàn kịch bản, để biến nó thành một phiên bản thuần Việt nhất có thể. Song tôi đoán một phần rằng, sự chỉnh sửa kịch bản này có liên quan đến vấn đề kiểm duyệt. Rõ ràng công việc của các nhân vật chính đều khá nhạy cảm, nên buộc lòng, các nhà làm phim phải chỉnh sửa lại toàn bộ phim, biến “biệt đội” (trong bản gốc) thành những thành phần đầu đường xó chợ, phá làng phá xóm (như ở bản remake).

Tôi thấy cái hay của việc thay đổi nội dung này đó chính là giúp tác phẩm vừa được ra rạp một cách thuận lợi, vừa mang đậm chất Việt trong đó. Quán gà rán của Hàn Quốc biến thành tiệm cơm tấm Bụi tre mộc mạc tại Việt Nam. Chính sự chỉnh sửa thoại này khiến cho các lời thoại được thay đổi rất nhiều, đa dạng hơn, những mảng miếng hài siêu gần gũi, duyên dáng, chỉ cần nhìn vào là biết đây là Việt Nam. 

Thu (Thu Trang), Phú (Kiều Minh Tuấn), Vinh (Huỳnh Phương) không ngừng văng “tục ngữ” mỗi lần cãi lộn, hở ra một chút là đòi đụng chân đụng tay đúng kiểu thanh niên choai choai đường phố Việt. Nếu Phú tự hào bản thân tính nhẩm nhanh, “có ăn có học hơn” vì đã được kinh qua lớp bổ túc, thì Vinh lại là ông thần đỏ đen, trong túi luôn có bộ 52 lá, chỉ cần hở ra là mở sòng tại chỗ dù trong quán ăn hay ngay giữa vỉa hè. Rồi đến cả tên trùm Hoàng (Tiến Luật) cũng chẳng có vẻ ngầu lòi cần thiết, mà đam mê nhảy múa, coi vũ sư là đam mê, lúc nào cũng nhún nhảy, cử chỉ điệu bộ hết sức “bông tím”. 

>>> Xem thêm: Đêm Tối Rực Rỡ: Ý tưởng hay đấy nhưng cứ lộn xộn, lê thê

Tuy nhiên, chính sự thay đổi kịch bản này cũng khiến cho phim gặp những bất cập. Bước qua hồi 2, tôi thấy rõ sự loay hoay của biên kịch khi xử lý khối lượng nhân vật không hề nhỏ, mà ai cũng đóng vai trò quan trọng trong mạch truyện chính. Chắc chắn đến đây, các fan của kịch bản gốc sẽ cảm thấy bất mãn vô cùng. Bởi vốn dĩ các nhân vật chính không phải cớm xịn, mà chỉ là những thanh niên phá xóm làng, bất hảo. Ban đầu, họ chỉ được cái “võ miệng”, làm gì cũng vụng về, ngây ngô, chuyên làm việc phạm pháp. Ấy thế mà đến cuối khi bóc mẽ lý lịch của họ như một cú bẻ lái cực căng, té ra Thu - Phú - Vinh lại toàn những siêu sao võ thuật, thể thao, ai cũng xuất chúng như chỉ vì một chấn thương mà bỏ nghề. 

Sự vội vã kết thúc phim ở hồi cuối khiến tôi khá hụt hẫng, cảm thấy phim quá gấp gáp và xử lý vấn đề chưa thực sự thuyết phục. Vậy là thành ra, bộ phim có mở đầu đầy hứa hẹn, nhưng cú twist lửng lơ, vô lý, tâng bốc các nhân vật quá đà, thiếu cơ sở. 

Thu Trang - Kiều Tuấn - Huỳnh Phương gánh team, làm lu mờ của Hứa Vĩ Văn 

Sau khi xem xong phim, tôi còn nghĩ liệu nhà sản xuất có làm phim riêng cho bộ ba Phú - Vinh - Thu không nhỉ. Họ chẳng những hài hước, thú vị mà còn có quá khứ hết sức đặc biệt và còn khai thác được rất nhiều. Sự khéo léo, duyên dáng của Thu Trang và Kiều Minh Tuấn thì khỏi phải bàn rồi. Họ tung hứng miếng nào là tôi phải cười bò ngả nghiêng miếng đó. 

Nhưng nhân tố khiến tôi bất ngờ nhất đó chính là Vinh của Huỳnh Phương. Ban đầu, tôi đã lo ngại cho nam diễn viên trẻ, chưa đóng phim điện ảnh quá nhiều sẽ phải “bơi” ra sao giữa một dàn ngôi sao phòng vé siêu khủng, có tiếng như vậy. Vậy mà có ngờ đâu, Huỳnh Phương duyên dáng, vào vai ngọt một cách bất ngờ thông qua biểu cảm siêu ngơ ngác. 

Vai diễn của Tiến Luật cũng xuất sắc không kém, anh giống như gã trùm đa nhân cách, lúc thì đồng bóng “bông tím”, khi thì lạnh lùng, gian xảo mỗi lần ra tay. Ấn tượng nhất với tôi chắc là phân cảnh Hoàng (Tiến Luật) kêu đàn em xử lý đám giang hồ quậy phá trước tiệm cơm tấm của ông Thái (Hứa Vĩ Văn), nhưng cuối cùng cả lão đại và thuộc hạ đều bị cho ăn hành túi bụi, chỉ biết ra tín hiệu ét o ét. Hồi đầu, tôi còn băn khoăn không biết Hoàng là trùm “mai thuý” hay là “trúa hề” nữa. 

Chính vì dàn diễn viên xuất sắc ngoài sức mong đợi mà nam chính Hứa Vĩ Văn bị làm lu mơ hẳn luôn. Xem từ đầu tới cuối, tôi thấy nhân vật này chỉ là một người bố ích kỷ, hay lo chuyện bao đồng, nóng vội, luôn nhận phần đúng về mình. Khi ông quát nhóm Thu - Vinh - Phú vì không bỏ vốn mà đòi có cổ phần trong quán cơm, tôi thấy ông Thái quá vô lý bởi bộ 3 bất hảo kia đang bị chính ông lợi dụng làm bức bình phong, họ cũng đã cố gắng làm ăn chăm chỉ, hoàn lương, để tốt theo đúng lời ông mong muốn, vậy ông còn đòi hỏi gì nữa. Việc ông Thái đưa ra những trò oái oăm để nhằm khiến quán bớt đông hơn, nhưng không đưa ra lý do, chẳng khác nào động tới miếng cơm manh áo của họ. Nên khi bộ 3 nổi đoá, đòi bỏ đi thì tôi nghĩ chẳng có gì sai. Mỗi tội ông Thái là nam chính, nên dù đúng hay sai thì ông vẫn luôn là người được mọi người xin lỗi. 

Rồi đến khi đi bắt kẻ ác, để bị đồn là kẻ có vấn đề về tâm lý, khiến con gái xấu hổ với bạn bè, ông vẫn già mồm cãi, cho rằng bản thân là người hùng, đang làm điều đúng đắn mà ai cũng cần. Rốt cuộc, việc bắt Hoàng cũng chỉ là để trả tư thù năm xưa, nhưng đã khiến bao người tổn thương. Nhưng về phía nam chính, mãi đến cuối, lúc thập tử nhất sinh ông mới nói lời xin lỗi với con gái, còn với những người khác thì tuyệt đối không.

Nhân vật đã vô lý, ức chế mà lối diễn của Hứa Vĩ Văn cũng nhạt nhoà. Cảnh cảm xúc với con gái - bé Thanh Mỹ không tới, cứ sến sẩm làm sao. Còn cảnh hành động, mặc dù được mệnh danh là vua lì đòn nhưng Thái múa võ như tập dưỡng sinh, chậm chạp vô hồn. Có lẽ Thái chỉ có thể tốt hơn Mèo và cô trợ lý của Hoàng - 2 nhân vật đơ cứng và phụ nhất trong phim.

>>> Xem thêm: Nghề Siêu Dễ: Phim "trúa hề" mấy má ơi, miếng hài quăng là dính

Dĩ nhiên, Nghề Siêu Dễ không phải phim siêu tốt, siêu hoàn hảo. Nhưng thời điểm hiện tại, tôi thấy đây là bộ phim Việt ổn nhất, giải trí nhất, hài hước nhất và rất đáng để thưởng thức. 

*Bài đóng góp của Hoa Lê gửi về DienAnh.Net.

Đừng quên theo dõi fanpage DienAnh.Net để cập nhật tin tức mới nhất về làng giải trí nhé!

Facebook - bình luận

Bài Cùng chuyên mục

Làm Giàu Với Ma: Phim kinh dị còn nhiều thiếu sót của Hoài Linh

Nga Cao

Nga Cao

“Làm giàu với ma" - phim có Tuấn Trần, NSƯT Hoài Linh đóng chính kết hợp phong cách tình cảm - gia đình với kinh dị.

Quỷ Ăn Tạng (Tee Yod): Vẫn giữ được sự rùng rợn của nguyên tác

Nga Cao

Nga Cao

Quỷ Ăn Tạng xứng danh là bộ phim kinh dị "nặng đô" đạt doanh thu cao nhất tại "Xứ Chùa Vàng", phim vẫn giữ được những điều cốt lõi của câu chuyện nguyên tác.

Quỷ Cẩu: Truyền tải được nhiều thông điệp nhưng làm kỹ xảo chưa tốt

Lindo

Lindo

Quỷ Cẩu có nội dung chỉn chu, quy tụ dàn diễn viên thực lực của cả hai miền Nam - Bắc nhưng phần hiệu ưng, kỹ xảo của phim được làm chưa thực sự tốt.

Một Mình Vẫn Ổn't: Tình đầu tan chảy chậm rãi với nhiều dư vị

Nga Cao

Nga Cao

Bộ phim gây ấn tượng với cốt truyện đơn giản nhưng gởi gắm nhiều thông điệp sâu sắc cùng hương vị tình đầu tan chảy chậm rãi trong từng thước phim.

Đế chế Napoleon: Thiên sử thi hoành tráng nhưng còn nhiều thiếu sót

Nga Cao

Nga Cao

Joaquin Phoenix đầy mê hoặc khi hóa thân thành hoàng đế nước Pháp lừng danh trong siêu phẩm của Ridley Scott - Đế chế Napoleon.

Cô giáo em là số một: Thiện chiến thắng ác trong môi trường học đường

Nga Cao

Nga Cao

Cô Giáo Em là Số 1 - Brave Citizen: Quá trình “thực hiện công lý” của cô giáo trung học mang đến cho khán giả những cảm xúc sảng khoái và dễ chịu.