Khi một ngày của bạn đã ngập drama thì cách tốt nhất để tìm đến bình yên là xem phim Rent-A-Cat (Cho Thuê Mèo, tựa Nhật là Rentaneko) với con mèo nhà bạn. Đạo diễn mượn con mèo để nói chuyện con người, giúp chúng ta xoa dịu một số nỗi niềm giấu kín trong tim.
Sayoko là một thiếu nữ không quá xuất sắc về ngoại hình, không quá vượt trội về trình độ. Cô quá cao và quá lép nên không hút được đàn ông, nhưng lại hút được mèo. Đi đâu là mèo theo đến đó. Hoặc bọn nó tự mò tới nhà cô và ở đó luôn.
>>Xem thêm: The Boss Baby: Family Business - Ít hài hước và kém hấp dẫn
Kể từ ngày bà qua đời, Sayoko sống một mình cùng những bé mèo đủ kích cỡ, đủ độ tuổi. Cô cũng muốn lấy chồng, muốn đi du lịch, nhưng có vẻ chẳng quyết tâm lắm. Bởi nếu hưởng tuần trăng mật nhiều ngày thì ai chăm mèo, ai cho chúng nó ăn, ai dọn kít?
Công việc của Sayoko cũng kỳ lạ. Cô thường cho vài con mèo vào giỏ, kéo chiếc xe màu cam đi dọc bờ sông, vừa cầm loa vừa rao: “Rentaaaa neko. Neko neko.” Giọng giống mấy bà ve chai bên mình ấy: “Ve chai bánnnn đây.”
Mỗi lần có ai muốn thuê mèo, người đó phải vượt qua bài kiểm tra của cô. Sayoko sẽ âm thầm quan sát cách họ tương tác với mèo, đồng thời lắng nghe họ chia sẻ về cuộc sống. Nếu đồng ý, cô sẽ để họ thuê với giá 1000 yên (khoảng 200 nghìn đồng). Ai cũng ngạc nhiên vì… rẻ quá. Họ thắc mắc, liệu cô có kiếm đủ tiền sống qua ngày không?
Sayoko hé lộ rằng cô chỉ làm vì đam mê thôi, còn thu nhập đến từ các công việc khác như đầu tư chứng khoán, coi bói, viết nhạc wẳng káo… Có những cảnh cho thấy Sayoko làm những nghề ấy thật, với trợ lý đắc lực là hội neko. Phải chăng đó chỉ là trí tưởng tượng phong phú, hay Sayoko bá nghệ thật? Chắc là vế sau rồi, chứ nuôi mấy em boss xốn xiền bỏ xừ.
Dù mang đến cảm giác dễ chịu, phim có đề cập những mặt tối của con người. Con người hiện lên thật đáng trách, song cũng thật đáng thương.
Đó là những ông bà già bầu bạn với mèo vì con cái không về thăm, nó chỉ về khi ông bà mất để bán căn nhà. Đó là người bố phiền muộn bởi con gái nhỏ không còn quấn quít bên mình nữa, nó chê bố có mùi trung niên. Đó là cô nhân viên quen thói phân loại, xếp hạng từ đồ vật cho đến con người; để rồi chợt nhận ra bản thân cũng là hạng C.
Mèo không mang những định kiến ấy. Nó cảm nhận yêu thương và đáp trả yêu thương. Nó có thể lăn lộn dưới chân bạn vì nó quý bạn, dù mũi của nó thính gấp mấy lần người. Nó cũng không quan trọng bạn là hạng gì, chỉ cần bạn tử tế. Nếu đồng loại khiến cho bạn thấy nhỏ bé và cô đơn, mèo lại giúp lấp đầy những khoảng trống trong lòng bạn.
>>Xem thêm: The Hitman’s Wife Bodyguard: Bạo lực hơn, ngớ ngẩn hơn
Dù là một tác phẩm hư cấu, lối dẫn dắt kiểu slice-of-life giúp ta tin vào câu chuyện của các nhân vật, tin vào sức mạnh chữa lành của những bạn mèo bé nhỏ. Sắc vàng của phim đem đến sự ấm áp, nhưng không quá ảm đạm. Ta có thể nghe rõ những âm thanh cuộc sống như tiếng chim hót, ve kêu…
Có một mụ hàng xóm giữ vai trò tấu hài, hình như do đàn ông đóng hay sao í. Suốt ngày khịa nhỏ này ế. Kệ. Ra đường bị đám con nít trêu, “Bà mèo dở hơi kìa”, Sayoko cũng kệ.
Dễ thấy đồng cảm trong những ngày ở nhà né Covid. Nói chuyện với phim ảnh, với mèo đủ vui rồi.
Robbey’s rating: 9 / 10
DANreplay là chuyên mục mà chúng mình chia sẻ về những tựa phim kinh điển, đã có từ khá lâu và không phải ai cũng biết đến. Nó không mới, nhưng chắc chắn là những bộ phim xuất sắc của điện ảnh thế giới, xứng đáng để bạn trải nghiệm vẻ đẹp “xuyên thời gian” của bộ môn nghệ thuật thứ 7.
>>Xem thêm: Will You Be There: Bản remake đầy cảm xúc, đậm tính nhân - quả
Bài viết của Robbey gửi về DienAnh.net
Theo dõi DienAnh.Net để cập nhật tin tức phim ảnh mới và chính xác nhất.
Facebook - bình luận