Midnight Diner - một TV series của Nhật - đã được Netflix mua lại và chuyển thể thành series của mình. Và cả 2 đều là chuyển thể từ bộ truyện tranh cùng tên Shin'ya Shokudō (có nghĩa là midnight dinner) của Yora Abe.
Midnight Diner (Quán ăn đêm: Những câu chuyện ở Tokyo): Chất liệu đơn giản mà ấn tượng lại sâu sắc
Nếu bạn không quá quan trọng vào drama thì Midnight Diner sẽ là một bộ phim thư thái giúp trấn an tinh thần sau một ngày mệt mỏi. Nó bình dị, nhẹ nhàng và dễ đến được với cảm xúc của người xem. Và nếu bạn là một kẻ nghiện đồ ăn Nhật, thì cuối mỗi tập sẽ có công thức nấu ăn cho món ăn của nó.
Tại sao mình lại thích bộ phim này, bởi nó có nhân vật chính là ông chủ quán - Kaoru, nhưng lại đem tới cảm giác như không có một nhân vật chính nào cả (hoặc đúng hơn, thì nhân vật chính là cái quán ăn đêm đó, nơi ông Kaoru, sẽ làm những món ăn theo yêu cầu của thực khách nếu có đủ nguyên liệu của món đó, không giới hạn trong menu).
>> Bạn có muốn xem: Review Sweet Home: Đầu tư khủng vẫn hóa "bom xịt", giả trân khó tin
Câu chuyện xoay quanh những vị thực khách tới đây, nơi quán ăn chỉ mở từ 12 giờ đêm đến 7h sáng hôm sau, nơi những kẻ không muốn về, cũng không muốn một mình ngoài đường, mới tan ca đêm hay chỉ là những kẻ hành khất khổ sơ. Mỗi tập sẽ tập trung vào cuộc đời của một vài vị khách khác nhau, và cùng với món ăn đặc trưng riêng của họ.
Những số phận chắp nối nơi thành phố tấp nập, họ cùng gặp nhau nơi quán ăn đêm trong một con hẻm nhỏ, nơi ít người qua lại và hầu như thực khách nào cũng biết mặt nhau vì hầu hết đều là khách quen của quán. Những câu chuyện bình dị và chân thực, và người làm phim không cố kéo dài câu chuyện ra, tất cả đều vỏn vẹn trong 25 phút phim đều trọn vẹn một cách đầy cảm xúc. Có thể đôi khi câu chuyện chỉ là về một sự mâu thuẫn nào đấy, nhưng lại được truyền tải dưới hình thức rất nhẹ, nhẹ đến mức bạn còn không nghĩ đó là mâu thuẫn, mà chỉ là những câu chuyện cá nhân nho nhỏ, những thứ mà bạn sẽ kể cho một người quen nào đấy ở một quán cafe hay trong một quán ăn trong đời thực.
Có thể coi mỗi tập phim là một bộ phim ngắn, những lát cắt ngang về một cuộc sống của những con người lạc lõng ở Tokyo. Họ tìm cách chữa lành, và hồi phục bản thân để có thể tiếp tục chiến đấu ở nơi thành phố mà họ đang sinh sống. Những câu chuyện nhẹ nhàng, và không quá sâu cay hay đầy tính drama như nhiều series khác thường khai thác, bộ phim chỉ tập chung và một thứ, sự nhẹ nhàng của cuộc sống nếu chúng ta cùng nhìn vào nó một cách bình dị, và cách mà họ chữa lành bản thân.
Sau một ngày dài làm việc, mệt mỏi vì những áp lực cũng như cảm thấy không ổn trong chính cuộc sống của mình, thì mình nghĩ, Midnight Dinner sẽ là một liều thuốc an thần vào cuối ngày dành cho bạn, một sự nhẹ nhàng vừa phải, drama cũng vừa phải, kết hợp cùng những bản nhạc nhẹ nhàng của Nhật Bản (thứ mình thích nhất ở series này) sẽ làm cho bạn tĩnh lại và đâu đó có thể cho bạn một động lực mới cho chính mình.
Bộ phim mang tới sự chữa lành tâm hồn bằng cách kết hợp giữa hình ảnh, câu chuyện và âm thanh, mọi thứ đều hòa quyện vào nhau theo một công thức và bằng một cách nào đấy, nó như thể chính món ăn chủ đề của tập đó, và thay vì được nếm mùi vị của chúng, bạn sẽ được thưởng thức nó thông qua những xúc cảm mà điện ảnh mang đến, một sự tĩnh lại tâm hồn giữa dòng đời cho chính tâm hồn một cách nhẹ nhàng.
>> Xem thêm review phim: "Giấc mơ Mỹ" và sức sống mãnh liệt của dân nhập cư trong Minari
Yoo, chúc bạn có một buổi tối nhẹ nhàng cùng với TV series nêu trên (thiết nghĩ là bạn nên thưởng thức nó trên Netflix vì như vậy, bạn đang giúp nó có thể duy trì được vòng đời mà nó đáng có, đoạn này mình chỉ muốn nói vậy thôi, peace)!
Phim Midnight Diner liệu có đáng xem không?
- Mình toàn xem phim này trước khi đi ngủ, hợp xem buổi tối dã man, đây là phim Nhật chuyển thể manga duy nhất mà mình thấy không bị lố (có 1 số chi tiết hơi lố tí xíu thôi, đa số ở ss1 chứ từ ss2 là hết rồi).
- Mình cực thích mấy phim kiểu nhẹ nhàng như này.
- Mình thấy nội dung thật sự gần gũi và phản ánh đúng văn hoá của người Nhật, từ nhiều cái ,nhiều khía cạnh, từ vấn đề gia đình đến vấn đề xã hội thông qua câu chuyện của các nhân vật trong phim. Mỗi tập là 1 nội dung khác nhau nên xem lẻ tẻ vẫn ko bị đứt đoạn khó hiểu nhé. Có 1 tập ăn cơm với bơ, tập đó nhớ không nhầm là người thân thất lạc mà nhờ bát cơm đó mà tìm được lại nhau, xem mấy tập rưng rưng luôn.
* Bài viết do độc giả gửi về DienAnh.Net.
Đừng quên cập nhật những thông tin mới nhất về phim ảnh Châu Á tại DienAnh.Net nhé!
Facebook - bình luận