“Đôi lần tôi nghĩ niềm đam mê đã mất, sự cuồng nhiệt không còn, và cứ ngỡ tình yêu nhẹ như gió thoảng. Tôi nghĩ hành trình theo đuổi tình yêu tựa thế giới xa xăm. Nhưng thế giới cuối cùng của tôi do Tiêu Chiến xâm nhập, anh gõ cửa tâm hồn và mang tôi đến một nơi hoàn toàn khác”.
>> Xem thêm: Từ Khai Sính bị chê tạo hình không hợp trong phim cùng Triệu Lộ Tư
Khi nhìn thấy bài văn ngắn do fan của Tiêu Chiến viết, tôi bắt đầu xúc động, đó không phải là quan điểm sâu sắc và tài viết lách tài tình của tác giả, mà xuất phát từ tình cảm. Nếu không phải ẩn chứa những cảm xúc muốn giãi bày tận đáy lòng, dù có thành thạo bao nhiêu kỹ năng viết lách, hùng biện lộng lộn đến mấy cũng không thể viết ra những lời thấu cảm.
Người ta cũng cho rằng, sự "đau khổ và thương hại", "thay mặt hay nhân danh" sẽ làm ảnh hưởng tiêu cực đến hình ảnh của Tiêu Chiến. Người hâm mộ mang thần tượng vào cuộc sống của họ, xóa nhòa ranh giới giữa theo đuổi thần tượng và cuộc sống. Nhưng tôi cảm thấy rằng mình có thể bình tĩnh và lý trí trước mọi người và mọi việc.
>> Xem thêm: Street Dance 4 tập 6: Vương Nhất Bác chán nản ra mặt, chịu thua Henry
Tại sao lại dồn hết tình yêu và sự trân trọng cho một người xa lạ? Ta thức trắng đêm vì anh, đau lòng vì anh, phẫn nộ thay cho anh, vướng bận vì anh, rối rắm vì anh bị lộ điểm yếu. Anti-fan chuyên nghiệp thường dùng từ "bị tẩy não", "fan cuồng" để miêu tả người hâm mộ, dĩ nhiên điều đó không đúng trong nhiều trường hợp. Nếu không có nơi nào trên thế giới này có thể lay chuyển được bạn, không có ai có thể khiến bạn lo lắng, và không có ký ức nào đáng lưu giữ trong đáy lòng, thì đó sẽ là điều đáng sợ nhất, không phải sao?
Trong vở kịch Như Mộng Chi Mộng, người hâm mộ đã để lại những bình luận và một trong số đó đã gây ấn tượng sâu sắc cho tôi. Người này viết: "Trên trán đã lấm tấm những hạt mồ hôi dày đặc, khi lời thoại diễn ra thì mồ hôi cũng chảy dài trên má. Đúng là cảnh quay và những giấc mơ đối với khán giả đều rất thật” hay “Chỉ vì tính cách dễ thương và ấm áp của mình mà anh ấy đã khiến mọi người cảm thấy đau lòng khi xảy ra những chuyện không đáng có”.
Tôi nghĩ mọi khán giả ngồi trong rạp đều dõi theo màn trình diễn đầy cảm xúc thông qua diễn xuất của Tiêu Chiến, trải qua những thăng trầm của cuộc đời và sự vô thường của số phận. Không ai muốn hạnh phúc chỉ thoáng qua như ngôi sao băng, nhưng điều trăn trở nhất chính là khi nào mới tới thời điểm thuận lợi.
Thời gian trong ký ức càng ấm áp thì sâu này càng ảm đạm. Cũng giống như sau sự cố 227, nhìn bộ dạng vô tư vui vẻ của Tiêu Chiến khi anh ấy tham gia các chương trình tạp kỹ hay quay phim tư liệu, tôi không dám xem lâu vì đau lòng. Anh không ngại ngùng mà làm bất cứ điều gì mình muốn, càng có thể đối mặt và không chấp nhận tất cả những gì sẽ áp đặt cho mình sau này.
Xét cho cùng, Tiêu Chiến cũng giống như một cái cây, có sẹo mà vẫn có thể bén rễ trên mặt đất, vươn cành lá ôm lấy bầu trời, cũng có thể thích ứng với hoàn cảnh luôn biến đổi sau mỗi trận mưa gió và biết cách kiểm soát mọi cơ hội hiếm có của mình. Trong giấc mộng đầu tiên của mùa Thu, Tiêu Chiến luôn là người duy trì một trái tim tỉnh táo và vững vàng, anh trầm tư về sự ấm áp và lạnh lẽo của thế giới phồn hoa, và tìm thấy giá trị của chính mình trong nỗi cô đơn. Các bạn nghĩ sao về Tiêu Chiến, cho tôi biết thêm ý kiến dưới phần bình luận nhé!
>> Xem thêm: Xếp hạng Street Dance 4 của Vương Nhất Bác áp đảo 3 mùa đầu
*Bài viết của Dịch Tỉ gửi về Dienanh.net!
Theo dõi Dienanh.net để cập nhật thêm nhiều thông tin mới về làng giải trí châu Á nhé!
Facebook - bình luận