Đối với mỗi cá nhân, cảm giác xuất hiện đầu tiên khi tình yêu chợt đến gõ cửa trái tim là sự ngưỡng mộ đối với một người nào đó. Chúng ta thấy được những nét đẹp nơi hành động, suy nghĩ và tâm hồn của họ. Ta cũng có thể cảm nhận rằng mình được yêu khi hài lòng vì được ngưỡng mộ. Ở đàn ông sẽ là tài năng và sự nghiệp, còn với phụ nữ là vẻ đẹp của cơ thể và tâm hồn.
Tình yêu thường xuất phát từ sự ngưỡng mộ một khía cạnh nào đó trong con người đối phương
Tuy nhiên, vượt lên trên những ánh nhìn bên ngoài và lòng ngưỡng mộ tầm thường mà ai cũng có là bản năng được gắn kết, là sự cảm nhận sâu sắc và gần gũi với một người có thể dành hết phần đời còn lại để ở bên cạnh ta. Ta thấy họ cần được che chở, được thấu hiểu và bao dung trong những lần vấp ngã, khi họ không còn đủ khả năng để nhận thức về các đức tính tốt đẹp cần thể hiện dưới vai trò là người yêu, khi họ để lộ ra những khuyết điểm mà vết thương lòng tạo nên cho họ và nỗi mong chờ được hàn gắn bằng một tình thương yêu thực sự.
Cuối cùng thì chúng ta cũng sẽ được yêu, một ai đó sẽ đến và trao cho ta cảm giác được chở che và ta cũng làm cho họ những điều tương tự, nâng đỡ họ khi họ bị tổn thương, cảm thông cho họ bằng tấm lòng trắc ẩn khi hết thảy những buồn đau và thống khổ cứ bám riết quanh cuộc đời của cả ta và họ. Khi sự ngưỡng mộ được thay thế bằng lòng rộng lượng, bao dung thì việc người yêu ta là ai và là người như thế nào không còn quan trọng nữa.
Thời gian qua đi, lòng ngưỡng mộ được thay thế bằng sự gắn kết
Bản chất của con người luôn có tình yêu đối với cái đẹp, muốn sở hữu những gì lạ lẫm, muốn tiêu chí của mình phải được đáp ứng trọn vẹn, vì thế ta hay bị thất vọng nhiều điều. Ta quá kén chọn cho nên mất kiên nhẫn. Ta áp đặt tiêu chuẩn của mình về một hình tượng thực sự “đặc biệt”, có đầy đủ sự chín chắn của một người trưởng thành, có tất cả các đức tính tốt đẹp và đạt được những thành tựu to lớn. Nếu không đủ thì gần đủ cũng được.
Kết quả là ta đi từ mối tình này đến mối tình khác mà không tìm được một nửa hoàn hảo của đời mình. Ta chia tay với một người tưởng chừng sẽ cùng ta đi đến cuối cuộc đời nhưng chỉ vì một khuyết điểm nào đó rất nhỏ nhặt, ta bỏ qua họ và lại trở về con đường tìm kiếm đầy mỏi mệt. Như đã nói, bất kể người lớn nào cũng mong muốn được thấu hiểu và bao dung mỗi khi phần tính cách trẻ con trong họ trỗi dậy. Điều đó thực sự rất cần thiết để kiến tạo nên một tình yêu lâu dài và bền vững.
Chúng ta thường ít khi thỏa mãn với những gì mình đang có
Nhưng trưởng thành lại là tiêu chí hàng đầu khi ta chọn người yêu cho mình và chính khao khát đó luôn làm ta thất vọng. Ta chia tay trong tiếc nuối và lại tìm cho mình một người thay thế “có vẻ” hoàn hảo hơn, và rồi thất vọng lần nữa khi chứng kiến những lần “bỗng dưng muốn khóc” trông rất vô lý của họ. Sự hoàn thiện trong nhiều lĩnh vực chỉ có thể đạt được khi ta bỏ qua mặc cảm về nhận thức và trí tuệ của mình để không ngừng học hỏi. Tình yêu cũng nằm trong số đó.
Con người lúc mới tìm đến với nhau ai cũng là vì những điều đặc biệt, vì thế, có học mới yêu. Điều này chỉ ra rằng những gì được cho là đặc biệt hay hoàn hảo mà người kia mang lại trong tình yêu đã không còn là điều kiện bắt buộc phải có nữa.
Trưởng thành là tiêu chí khi lựa chọn tình yêu nhưng đó cũng là lý do khiến ta thường thất vọng
Thay vào đó là sự bằng lòng những ưu điểm đã được thể hiện, thừa nhận cả những khuyết điểm của người yêu bằng tất cả độ lượng và khoan dung, thấu hiểu và cảm thông cho những thời điểm kém hấp dẫn nhất mà họ bộc lộ ra ngoài. Người yêu của ta là ai không quan trọng, để có thể đạt được hạnh phúc lâu dài thì ta cần nhìn họ trên khía cạnh là “một người bạn đời” ngay từ lúc chập chững yêu.
Để năm rộng tháng dài về sau, khi họ không còn là một điều bí ẩn hấp dẫn với khao khát được ta khám phá nữa, khi mọi khiếm khuyết và sai lầm của họ theo thời gian được bộc lộ hết ra, thì ta mới có đủ hiểu biết về sự bao dung mà chấp nhận họ như một phần bản chất mà trong ta cũng luôn tồn tại. Khi đã quá đỗi thân thuộc, ta sẽ nhận ra con người đều có chung những vấn đề khó lý giải và những bí mật nằm sâu thẳm bên trong mà chỉ khi ở bên cạnh người mình yêu thương đủ lâu mới có thể bộc lộ theo cách trọn vẹn nhất.
Khi đã quá thân quen, tình yêu bao dung sẽ mang lại hạnh phúc lâu dài nhất
Hãy cùng hình dung và làm quen với một quan niệm rất mới mẻ mà vô cùng sâu sắc trong tình yêu, đó là việc ta yêu ai sẽ không còn cần thiết nữa. Vì chúng ta đã trở nên quá cô độc khi bị bỏ rơi một mình trên bước đường trưởng thành đầy khó khăn và phải chịu đựng những cay đắng trong vẻ ngoài cứng rắn quá lâu nên ta hẳn phải xứng đáng nhận được sự đồng cảm từ trái tim. “Người hiểu được tình yêu có thể yêu bất cứ ai.” – Tommaso d’Aquino
Ông cho rằng tình yêu đích thực có thể vượt lên trên mọi hiểu biết và nhận thức tầm thường của con người về thứ tình cảm đặc biệt này. Nó thực sự không cần có một mục tiêu nào cụ thể. Cái nó hướng đến là sự rộng mở với tất cả mọi trái tim và phớt lờ đi phần lớn những điều kém hấp dẫn nhất. Theo quan niệm này, con người thời nay có thể bị xem là điên rồ, khi mà mọi quy chuẩn về một hình mẫu lý tưởng như thông minh hay sắc đẹp bên ngoài lại bị đánh giá thấp hơn cái nhìn sâu sắc vào bên trong tính nhân bản của mỗi người.
Facebook - bình luận