Việc chúng ta khó khăn để tìm ra và kết thân với người hiểu rõ bản thân ta nhất là điều dễ hiểu bởi suy cho cùng, chúng ta không có cơ hội để gặp gỡ tất cả những người mà ta cho rằng họ sẽ tồn tại một tiềm năng như thế.
Một mình trong tĩnh lặng sẽ giúp ta khám phá ra sức mạnh nội tâm của mình
Họ có thể đã từng đi ngang cuộc đời ta, băng qua mặt ta trên những cung đường vàng nắng ở một đất nước xa xôi nào đó khi ta đang du lịch bụi một mình để tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời. Họ cũng có thể là người đang ngồi nhâm nhi tách cà phê nóng hổi ngay bên cạnh ta khi cả hai đang cặm cụi đọc sách.
Và họ có thể là người sống kế bên căn hộ mà ta đang thuê trong một chung cư ở ngoại ô thành phố. Mọi khả năng tìm được một người tâm đầu ý hợp với ta luôn dễ dàng xảy ra và luôn luôn rộng mở ở bất kỳ thời điểm nào trong đời nhưng dường như cuộc đời nghiệt ngã lại sắp đặt thế nào đó để ta không bao giờ tìm được họ theo cách đơn giản nhất. Việc ta có thể làm chỉ là cầu nguyện rằng họ sẽ đến bên ta vào một ngày đẹp trời.
Căn bệnh của thế kỷ mà tâm hồn con người phải chịu có lẽ là suy nghĩ quá nhiều.
Nghĩ quá nhiều chỉ khiến chúng ta rơi vào vòng xoáy của sự hỗn loạn
Khi chúng ta phát triển nhận thức riêng về thế giới, tâm trí ta liên tục hoạt động không ngừng nghỉ để giải quyết những khúc mắc khó hiểu, rồi từ đó chúng ta suy nghĩ ngày càng nhiều. Điều này dễ ngăn cản khả năng gặp gỡ và bầu bạn với một người có thể thấu hiểu ta rõ nhất.
Đơn giản bởi khi suy nghĩ quá nhiều, chúng ta tự tạo cho bản thân một thế giới quan rộng mở khác thường, những tư duy trừu tượng cứ liên tục được nhào nặn để có thể cho ra được một sản phẩm tinh thần vĩ đại như một học thuyết mới về con người, hay một hệ thống lập luận siêu hình về vũ trụ và tâm linh. Từ đó tiềm năng để một người khác, hoàn toàn xa lạ, cũng có một tâm trí dị biệt như ta, đến để gặp gỡ và kết thân với ta lại càng xa vời hơn.
Hãy dừng lại việc nghĩ quá nhiều và phức tạp hóa vấn đề
Nghe có vẻ kỳ quặc nhưng sự cô độc tương tự như một khoản học phí chúng ta phải đóng để được học lớp bồi dưỡng cao cấp về tinh thần, và chứng chỉ là một bộ óc đầy rẫy những tư duy siêu việt mang đậm tính cách mạng thế giới.
Trong tương lai, điều đó chắc chắn sẽ xảy ra và việc ta nên làm là tiếp tục sống một mình trong cô độc để cảm nhận cái cá tính riêng biệt đó rồi âm thầm chờ đợi thời khắc tuyệt vời xuất hiện trong cuộc sống. Nó đến để ban tặng một nửa tâm hồn mà ta tưởng mình sẽ không bao giờ có thể chạm được vào dù chỉ trong tưởng tượng.
Tĩnh lặng giúp trí tuệ của ta ngày càng trở nên sáng suốt
Sẽ rất bất ngờ khi chúng ta biết được rằng những người vui cười nhiều nhất có thể lại là những người cô độc nhất. Họ có khả năng đã trải qua một vài cuộc khủng hoảng tâm lý cực kỳ nặng nề trong quá khứ. Đó có thể là một vài biến động lớn trong cuộc đời đã cướp đi sự vô tư và hồn nhiên nơi họ, rằng họ đã cảm thấy không được thấu hiểu một cách trọn vẹn và cách tốt nhất để sống dễ chịu hơn là liên tục đeo lên mình một lớp “mặt nạ cười”.
Họ dùng những nụ cười gượng gạo để đổi lấy sự bình lặng, và khi ai đó, không hiểu về những đau khổ mà họ đã trải qua trong quá khứ, đột nhiên buông lời phán xét họ, thì họ cũng đủ khả năng che đậy được sự thật là mình đã phải mạnh mẽ đến nhường nào.
Người hay cười chưa chắc đã là người có ít suy tư
Những nụ cười gượng gạo, nếu chúng ta có thể nhạy cảm mà nhận biết được thì chúng dường như là chứng cứ rõ ràng nhất để thấy một người đã từng thống khổ cùng cực, là sự cố gắng hết sức để khỏa lấp đi sự thật rằng họ đã từng hoặc đang rất cô độc không thể cứu chữa.
Sự cô độc mang lại một vài cảm giác tuyệt diệu không thể chối cãi.
Nó xuất phát điểm đã là một điều kỳ quặc và nó gợi ý rằng chúng ta có nhiều thứ để làm với nội tâm của mình hơn là việc đi ra ngoài để kết nối với một cộng đồng mà giao tiếp với họ sẽ giết chết khả năng sáng tạo vĩ đại mà ta luôn bỏ quên trong tiềm thức.
Đôi khi, một mình làm tất cả những chuyện khó nhất lại chính là nguồn năng lượng hạnh phúc nhất
Cô độc thực sự mang lại cho chúng ta chiều sâu nội tâm vô tận và ta nên tự hào vì điều này, tự hào vì mình đang sống trong một nỗi cô độc tích cực, hơn là việc né tránh và xem nó như một lời nguyền rủa với người phải sống cùng với nó.
Một số ít người sinh ra trong xã hội mà họ tưởng như mình không xứng đáng để thuộc về nơi đó. Việc hòa quyện cùng với đám đông xung quanh là một điều gì đó khá khó khăn và họ lựa chọn cô độc như một người bạn tốt và điều này có thể là một hành động sáng suốt. Khi không thể hòa nhập, hãy tự tìm niềm vui nơi chính bản thân mình.
Cô độc là cái giá mà chúng ta phải trả để giữ cho mình một quan niệm sống khác biệt với thế giới bên ngoài nhưng lại chân thành với chính nội tâm chúng ta. Cô độc cũng giúp ta hiểu được thế nào là sự bầu bạn đích thực
Facebook - bình luận