x

Đăng nhập

Comming soon...

Review phim

Việt

Dân Chơi Không Sợ Con Rơi: Diễn xuất của Tiến Luật chưa bứt phá

Bánh Đúc 11:00 - 30/07/2022

Với việc lần đầu cầm trịch vai chính trong bộ phim Dân Chơi Không Sợ Con Rơi, cá nhân mình thấy Tiến Luật chỉ dừng ở mức an toàn, thể hiện tròn vai diễn, chứ chưa thật sự bứt phá hay tạo sự bất ngờ bằng bé Bảo Thy. Điều này cũng vô tình khiến cảm xúc xem phim của mình không thật sự trọn vẹn.

Dân Chơi Không Sợ Con Rơi kể về Quân (Tiến Luật) là một gã trăng hoa, cưa gái đỉnh không ai bằng. Ta nói từ gái thành thị đến gái quê, anh đều “đốn gục” chỉ bằng vài câu tỏ tình. Đang hạnh phúc với cuộc sống tự do tự tại, bỗng dưng nguyên “cục nợ” từ Linh (Vân Trang) - cô bạn gái cũ, gửi anh và bỏ đi biệt tích.

Thời gian đầu anh chán nản vì tự dưng trở thành cha của một đứa trẻ mà ngay cả nó có phải là con mình không anh cũng chẳng hề biết, với một người vô công rỗi nghề anh chẳng có gì trong tay ngoài việc ăn bám tại nhà vợ chồng Tám Mánh (Huỳnh Phương). Có lần tuyệt vọng, anh đành để đứa bé trước cổng chùa.

Tuy nhiên chính ánh mắt ngây thơ của đứa trẻ lại khiến tình phụ tử trong anh trỗi dậy. Hành trình “gà trống nuôi con” của Quân bắt đầu từ đây.

Nói về cốt truyện, mặc dù Dân Chơi Không Sợ Con Rơi mang một ý tưởng không mới về tình cảm gia đình, nhưng mình lại thích cách bộ phim nuôi cảm xúc và giữ chân mình qua cả thời lượng dài đằng đẵng. 

Cảm xúc của mình không chỉ được giữ nhờ cách gieo miếng hài duyên dáng cùng những tràng cười nắc nẻ của các diễn viên, song song đó còn là hành trình “gà trống nuôi con” của Quân.

>>> Xem thêm: Dân Chơi Không Sợ Con Rơi: Phim tình cảm kiểu cũ nhưng không sến lắm

Dân Chơi Không Sợ Con Rơi phát triển tình huống bất ngờ ở chỗ Quân đang là một gã vô công rỗi nghề, ngày ngày trêu hoa ghẹo nguyệt chính là sở thích của anh, nhưng rồi vô tình “cục nợ” tên Thỏ lại chính là động lực khiến anh sống tốt, có mục tiêu hơn mỗi ngày.

Quá trình xây dựng tình cảm cha con giữa hai người như cách giúp Quân có được một cuộc sống hạnh phúc đúng nghĩa đen.

Bánh Đúc thấy mấu chốt nằm ở chỗ nhà làm phim không hề “mớm mồi” bất kỳ chi tiết nào về căn bệnh hiểm nghèo của bé Thỏ, nó đến rất đột ngột như cách mà Quân bất ngờ nhận bé Thỏ (bé Bảo Thy) và làm cha đứa con rơi này.

Mình thấy việc tạo hai tình huống tương đồng như vậy không chỉ khiến yếu tố thông điệp của phim được sâu sắc hơn, mà vô tình đẩy nhân vật vào “thế bí” của cuộc sống khi sinh mệnh mà bản thân vun đắp 8 năm nay lại bỗng chốc rời xa mình lúc nào không hay.

Điều này giúp Dân Chơi Không Sợ Con Rơi tạo cho mình góc nhìn đa dạng, không chỉ dừng lại ở câu chuyện tình cảm cha con, hơn hết còn là những vấn đề bất chợt con người phải đối mặt mỗi ngày.

Thoạt đầu có thể thấy bé Thỏ như một nỗi phiền của Quân, điển hình khi anh tuyệt vọng, sẵn sàng đặt cô bé trước cổng chùa. 

Nhưng 8 năm để học cách yêu thương, làm một người cha, đã khiến những cái cau có, nhăn nhó trên gương mặt “đào hoa” kia, lại biết tức giận mà tranh thủ khiến con giận mình khi trách nó để bé Thỏ có thể sống với mẹ tốt hơn, lại biết vừa khóc vừa than “Dậy với ba đi Thỏ ơi!”.

Quả thật, cách bộc lộ cảm xúc để rơi nước mắt của Tiến Luật khiến mình không xiêu lòng bằng cách anh nói câu thoại ấy trong hoàn cảnh chua xót ở cuối phim.

Cộng thêm việc vợ chồng Tư Mỏng - Tám Mánh cũng không kiềm được lòng khi chứng kiến đứa trẻ vô tội kia lại gặp hoàn cảnh trớ trêu như vậy!

Nhắc đến vợ chồng này, mình khá thích cách diễn xuất của Huỳnh Phương trong Dân Chơi Không Sợ Con Rơi hơn Nghề Siêu Dễ, anh trưởng thành, nghiêm túc với vai diễn.

Cách thể hiện nội tâm của anh cũng khiến mình khá bất ngờ, đặc biệt ở phân đoạn thăm Thỏ tại bệnh viện, anh khóc nghẹn vì không thể chấp nhận sự thật với bé Thỏ. 

Nói về nhân vật, giữa một lực lượng “cameo” hùng hồn và có tên tuổi trong ngành giải trí Việt như: Thu Trang, Ngô Kiến Huy, Huỳnh Đông, Lê Khánh… mình vẫn thấy Tiến Luật có thể kiểm soát vai diễn của anh, thậm chí ở những phân đoạn anh phối hợp cùng bạn diễn, lại tạo một sự duyên dáng, gần gũi.

Tuy nhiên, điểm yếu mà mình thấy được đó là so với bé Bảo Thy, Tiến Luật lại hoàn toàn “lép vế”, ở những phân đoạn cần đẩy cảm xúc lên tột độ, nét diễn của nhân vật Quân lại không bằng bé Thỏ. Điều này khiến cảm xúc mình khi xem những phân đoạn “mít ướt” lại không thật sự cảm động vì tình phụ tử giữa Quân và bé Thỏ.

Ngược lại, chính nét diễn của vợ chồng Tư Mỏng và Tám Mánh lại khiến mình thấy nhập tâm hơn vào câu chuyện, phần nào đó dòm họ tự nhiên rất nhiều.

Vì vậy, cá nhân mình thấy dù Tiến Luật cầm trịch vai chính, nhưng diễn xuất của anh chỉ dừng lại ở mức an toàn, tròn vai, chứ không thật sự bứt phá so với bé Bảo Thy hay Huỳnh Phương.

Có thể nói mình thấy lần đầu Thu Trang lui về đứng chính phần sản xuất, cho Tiến Luật cân cả bộ phim nhưng lại không tạo quá nhiều dấu ấn, ngoại trừ những màn tấu hài quen thuộc của một nghệ sĩ hài như anh.

Bên cạnh đó, Bánh Đúc phải dành lời khen cho nhân vật Thảo Mai của Lê Khánh, nét diễn tự nhiên, dễ thương lấn át cả Vân Trang luôn đấy! 

Mỗi lần Lê Khánh hóa thân vào nhân vật tấu hài nào, là hình ảnh nữ đầu bếp Quyên trong Cô Dâu Đại Chiến lại hiện lên với mình. Đây cũng có thể xem là ấn tượng tốt của Lê Khánh khi vẫn giữ được nét diễn như vậy, thậm chí tốt hơn trong nhiều năm qua.

>>> Xem thêm: Lui về hậu trường, Thu Trang an tâm “bàn giao” Tiến Luật cho Vân Trang

Cuối cùng là thông điệp, như mình nói công thức truyền tải câu chuyện về tình phụ tử, tình cảm gia đình không mới, nhưng cách nhà làm phim nuôi giữ cảm xúc ấy, khiến đôi chỗ mình đồng cảm với hoàn cảnh nhân vật. 

Đặc biệt, với tông màu tươi sáng, một vài phân cảnh mình thấy nhà làm phim dùng tông khá “chiêm bao” nên xem tổng thể bộ phim như một câu chuyện ngọt ngào, long lanh. Nhưng khổ cái là nhạc phim lại “phá hết” toàn bộ cảm xúc của mình ở những phân đoạn ấy, nhất là ở những chỗ cần mạch cảm xúc dài!

Tóm lại, mình thấy Dân Chơi Không Sợ Con Rơi không hoàn toàn là một bộ phim hay khi cách khai thác cảm xúc của nhà làm phim lại bị “hố” vài chỗ. Với một cái kết chưa thật sự thuyết phục, bộ phim chỉ dừng lại ở mức trung bình. Nếu bạn xem cùng với gia đình nhằm tạo sự gắn kết các thành viên hoặc để thấu hiểu nhau hơn, thì bộ phim vẫn đáp ứng được điều này.

Còn bạn. Bạn nghĩ sao về phim này? Hãy để lại bình luận cho mình nhé.

* Bài viết của Bánh Đúc chia sẻ tại box Mọt phim Review

Yêu thích điện ảnh Việt, hoặc những bộ phim về tình cảm gia đình như Dân Chơi Không Sợ Con Rơi , mời bạn bấm vào đây để đăng bài trao đổi bàn luận cùng mọi người.

Bạn cần tìm thông tin dữ liệu và đọc review về phim Dân Chơi Không Sợ Con Rơi? Hãy truy cập vào DAN Wiki để có tất tần tật những nội dung bạn cần đấy: bấm vào đây

Facebook - bình luận

Bài Cùng chuyên mục

Làm Giàu Với Ma: Phim kinh dị còn nhiều thiếu sót của Hoài Linh

Nga Cao

Nga Cao

“Làm giàu với ma" - phim có Tuấn Trần, NSƯT Hoài Linh đóng chính kết hợp phong cách tình cảm - gia đình với kinh dị.

Quỷ Ăn Tạng (Tee Yod): Vẫn giữ được sự rùng rợn của nguyên tác

Nga Cao

Nga Cao

Quỷ Ăn Tạng xứng danh là bộ phim kinh dị "nặng đô" đạt doanh thu cao nhất tại "Xứ Chùa Vàng", phim vẫn giữ được những điều cốt lõi của câu chuyện nguyên tác.

Quỷ Cẩu: Truyền tải được nhiều thông điệp nhưng làm kỹ xảo chưa tốt

Lindo

Lindo

Quỷ Cẩu có nội dung chỉn chu, quy tụ dàn diễn viên thực lực của cả hai miền Nam - Bắc nhưng phần hiệu ưng, kỹ xảo của phim được làm chưa thực sự tốt.

Một Mình Vẫn Ổn't: Tình đầu tan chảy chậm rãi với nhiều dư vị

Nga Cao

Nga Cao

Bộ phim gây ấn tượng với cốt truyện đơn giản nhưng gởi gắm nhiều thông điệp sâu sắc cùng hương vị tình đầu tan chảy chậm rãi trong từng thước phim.

Đế chế Napoleon: Thiên sử thi hoành tráng nhưng còn nhiều thiếu sót

Nga Cao

Nga Cao

Joaquin Phoenix đầy mê hoặc khi hóa thân thành hoàng đế nước Pháp lừng danh trong siêu phẩm của Ridley Scott - Đế chế Napoleon.

Cô giáo em là số một: Thiện chiến thắng ác trong môi trường học đường

Nga Cao

Nga Cao

Cô Giáo Em là Số 1 - Brave Citizen: Quá trình “thực hiện công lý” của cô giáo trung học mang đến cho khán giả những cảm xúc sảng khoái và dễ chịu.