Cuộc sống chính là sự tồn tại nối tiếp của những khó khăn, để hoà hợp “cái tôi” trong một tập thể rộng lớn lại càng không dễ dàng gì. Có thể những điều dưới đây sẽ khiến chúng ta không khỏi chua chát và xót xa, song đó lại là mặt trái trong tính cách, nhân phẩm mà không ai có thể chối bỏ.
Chúng ta sống tốt không đồng nghĩa với việc tất cả mọi người sẽ cảm nhận được và biết ơn điều đó. Chấp nhận được sự thật trần trụi trong mối tương quan giữa nhân tính của bản thân và cách hành xử của người khác sẽ giúp chúng ta có cách xử lý phù hợp trong mọi hoàn cảnh.
Để hoà hợp “cái tôi” trong một tập thể rộng lớn lại càng không dễ dàng gì.
Bạn càng nhân nhượng, người khác lại càng muốn lấn lướt
Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta đối đãi chân thành với người khác, cũng không ít lần chúng ta nhận phần thiệt về mình cốt chỉ mong vạn sự dung hoà. Thế nhưng không phải ai cũng hiểu mục đích cao đẹp của sự nhường nhịn đó mà đa phần chỉ nghĩ đó là điều hiển nhiên. Người biết sống nhân nhượng luôn xứng đáng nhận được sự tôn trọng và trân quý từ những người xung quanh, nhưng đừng bao giờ nghĩ đó là nghĩa vụ của bất kỳ ai đối với mình.
Nhân nhượng chính là bao dung, độ lượng, là đức tính đáng quý trong xã hội mỗi ngày càng nhiều mưu mô và toan tính. Tính cách này không phải biểu hiện cho sự yếu kém hay thấp hèn, cho nên không thể dung thứ những kẻ lợi dụng nó để chà đạp lên lòng tốt của người khác. Nhân nhượng với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân mình, bạn càng nhân nhượng đồng nghĩa với việc lòng tốt sẽ càng bị giày xéo.
Bạn càng nhân nhượng đồng nghĩa với việc lòng tốt sẽ càng bị giày xéo.
Bạn càng hiền lành, người khác lại càng muốn bắt nạt
Hiền lành hay không thuộc về khía cạnh tính cách, bản chất của một cá nhân. Tuy nhiên trong nhiều trường hợp lại bị chi phối mạnh mẽ bởi hoàn cảnh xung quanh. Người hiền thường bị ăn hiếp, đó vẫn là câu nói đúng đắn trong mọi thời đại, không kể không gian hay thời gian. Con người vốn có “cái tôi” ngất ngưỡng, luôn muốn đứng ở nơi cao để thâu tóm mọi thứ vào tầm mắt, mà người hiền lành, nhu nhược lại là mục tiêu cho tham vọng ấy dễ thành hiện thực.
Chúng ta dùng sự từ tốn, đằm thắm để đối đãi với người khác, thế nhưng không có sự đảm bảo tuyệt đối nào rằng người khác sẽ hiểu, sẽ cảm nhận được. Muốn toan tính, muốn so đo thiệt hơn suy cho cùng là bản tính trời sinh ở mỗi người. Sự hiền lành của bạn không có khả năng làm người khác cảm thông hay sẻ chia, ngược lại càng khiến họ chán ghét và muốn chèn ép nhiều hơn.
Sự hiền lành của bạn không có khả năng làm người khác cảm thông hay sẻ chia…
Bạn càng lùi bước, người khác lại càng muốn đuổi cùng gi ết tận
“Nhẫn một chút sóng yên gió lặng, lùi một bước biển rộng trời cao”, nhưng điều đáng buồn là cuộc sống đã không còn đi theo quy luật đó nữa. Khi bạn lùi lại một bước, người khác sẽ nghĩ rằng bạn sợ sệt và hèn kém, không đủ bản lĩnh để đi tiếp thì phải chấp nhận thất bại tuyệt đối. Chẳng mấy ai hiểu rằng sự nhún nhường của bạn nhằm để hướng đến không khí hoà bình, thoải mái.
Dễ thấy nhất ở cuộc sống hiện đại, bạn lùi một bước đồng nghĩa với việc người khác sẽ tiến lên một bước, giống như một lẽ cân bằng tất yếu. Việc khiêm tốn và cố gắng dung hoà mọi thứ của bạn chẳng được nhìn nhận đúng cách, cũng chẳng tạo ra được hiệu quả như ý muốn. Ngược lại, tồi tệ hơn khi người tổn thương và thiệt hại nhiều nhất không ai khác chính là bạn.
Khi bạn lùi lại một bước, người khác sẽ nghĩ rằng bạn sợ sệt và hèn kém.
Bạn càng mềm lòng, người khác lại càng muốn hiếp đáp
Cuộc sống vốn chẳng dễ dàng, khó khăn và sóng gió luôn tạo thành từng lớp, từng lớp có thể cuốn trôi chúng ta bất cứ lúc nào. Khi bạn mềm lòng và có ý muốn thoả hiệp với đối phương không có nghĩa là họ sẽ chấp nhận nhã ý đó của bạn. Ngược lại, nó chỉ càng khiến bản thân người đó trở nên yếu đuối và không có chút tiếng nói trong mắt bất kỳ ai, từ đó tạo điều kiện dễ dàng cho kẻ khác hà hiếp, chèn ép.
Con người chỉ có thể thành công khi có đủ trí và lực để hiên ngang đi qua từng đoạn khó khăn của đường đời. Người không mạnh mẽ, can trường thì làm việc gì cũng khó, cũng chẳng thể làm việc gì cho nên hồn. Cuộc sống luôn đề cao tính tự lập, bản năng sinh tồn của mỗi người. Tỏ ra yếu đuối để làm gì, trong khi chẳng ai quan tâm đến vấn đề ấy, hơn nữa cũng chẳng giúp chúng ta hoàn thành mảnh ghép cuối cùng trong bức tranh hoài bão hoàn chỉnh.
Khi bạn mềm lòng sẽ tạo điều kiện dễ dàng cho kẻ khác hà hiếp, chèn ép.
Bạn càng tha thứ, người khác lại càng không kiêng nể điều gì
Cuộc sống vốn luôn đề cao lòng bao dung, độ lượng, nhưng không phải ai cũng xứng đáng nhận về mình điều tốt ấy. Người làm sai đáng ra nên được tha thứ, người phạm pháp đáng ra nên được hướng dẫn tận tình để hoàn lương. Nhưng, càng tha thứ lại càng tạo điều kiện cho đối phương liều lĩnh phạm vào sai lầm đã cũ thì quả thật không nên. Việc tha thứ chỉ đáng dành cho những người có lòng hối cải, quay đầu, tuyệt nhiên không thể phung phí cho những kẻ còn lại.
Giống như việc chúng ta có thể vấp ngã, nhưng không thể chấp nhận việc cùng một chỗ lại có thể ngã khuỵu đến lần thứ hai, thứ ba và nhiều lần sau đó nữa. Lòng bao dung cũng có ý nghĩa tương tự, bạn nên tha thứ cho sai lầm của người khác dù vô tình hay cố ý. Nhưng nhất định không thể dễ dãi bỏ qua nếu họ có ý định làm điều xấu với bản thân trong tương lai. Người không biết thương và quý mình thì lấy quyền gì bắt ép người khác phải tôn trọng.
Nhất định không thể dễ dãi bỏ qua nếu họ có ý định làm điều xấu với bản thân trong tương lai.
Nhìn chung, quy luật về cái chất trần trụi trong nhân cách, phẩm chất trên của con người có thể khiến chúng ta phải đau lòng và xót xa. Thế nhưng, ngay cả bản lĩnh để đón nhận điều đó cũng không có thì đừng mong có thể vượt qua trăm vạn sóng gió cuộc đời. Cuộc đời chính là sự đan cài của những điều nghịch lý, đại loại là dù bạn có giỏi cũng chưa chắc có được công việc tốt, dù bạn có xinh đẹp cách mấy cũng chưa chắc tìm được tri kỷ ưng thuận. Song, chẳng còn cách nào khác là phải dũng cảm đối mặt, mạnh mẽ và không ngừng hoàn thiện bản thân. Bởi chỉ có sự nỗ lực từng ngày mới là lời giải đáp hoàn hảo cho cuộc đời mỗi người.
Facebook - bình luận