Khi thực sự muốn nhận lấy một điều gì đó tốt đẹp, hãy sẵn sàng để bản thân trải qua mọi cảm giác đau khổ tột cùng nhất của cuộc sống. Sự cay đắng của phù du khiến cho hạnh phúc trở nên sâu sắc. Tất cả những gì ta nhận được ở hiện tại, ngay bây giờ, chính xác là những gì ta đã từng khao khát ở một thời khắc nào đó trong quá khứ. Niềm đau là chỗ dựa cho sự trưởng thành nảy nở và thời gian chính là người bạn đồng hành đáng tin cậy nhất.
Trải qua nhiều thăng trầm mới mong đạt được những điều tốt đẹp nhất
Đau đớn luôn là động cơ thúc đẩy tốt hơn sự thỏa mãn. Hơn nữa, cảm giác hối hận là biểu hiện đầu tiên của tinh thần trách nhiệm. Khi bạn cảm thấy tồi tệ vì đã làm điều gì đó, tức là bạn đang chịu trách nhiệm về hành động đó. Chúng ta vẫn thường cho rằng nỗi đau là thứ cần phải loại bỏ ra khỏi cuộc sống thì mới đạt được hạnh phúc.
Nhưng hạnh phúc là gì? Hạnh phúc là một chuỗi quá trình của những trải nghiệm, cả khổ đau và sung sướng. Ta không thể nói rằng để có được hạnh phúc viên mãn thì cần phải hạn chể tiếp xúc với những nỗi thống khổ triền miên. Chỉ khi biết cách trải qua đau đớn bằng cảm nhận chân thực và sâu sắc nhất, chúng ta mới mong đạt được nhiều kết quả viên mãn trong cuộc sống.
Hạnh phúc là một quá trình dài thấm đẫm cả những niềm vui và buổn tủi
Đau đớn là một phần của trò chơi cuộc đời. Hạnh phúc không thể xuất hiện nếu không có đau khổ. Thứ này phải có thì thứ còn lại mới có thể được định nghĩa. Làm sao ta có thể nhận ra hạnh phúc đến với mình nếu chỉ luôn sống trong niềm vui và thỏa mãn. Nó sẽ trở nên nhàm chán, vô nghĩa. Chỉ đến lúc buồn đau gõ cửa, chịu đựng và vượt qua nó thì ta mới biết được hạnh phúc có mùi vị như thế nào. Xuyên suốt cả một đời, nếu chỉ nếm trải hạnh phúc chút ít thì niềm đau mới chính là động cơ thúc đẩy con người vượt lên trên mọi hoàn cảnh nghiệt ngã mạnh mẽ nhất.
Đời người, thứ quý giá nhất không phải những gì ta cố gắng kiếm cho bằng được mà là sự hài lòng của ta với những gì mình đang có. Mọi vật chất phù phiếm có đó rồi lại mất đó. Ngay cả thân thể hình hài cha mẹ ban cho cũng sẽ đến ngày phải nằm lại với đất huống gì là vạn hữu phù du.
Hạnh phúc là học cách hài lòng với những gì mình đang có
Con người là một loài sinh vật với nhận thức bậc cao. Chúng ta tạo ra một hệ thống phức tạp các quan niệm sống và những tiêu chuẩn để đánh giá về xã hội muôn màu. Việc này khiến nhận thức của chúng ta phát triển mạnh mẽ. Tuy nhiên, ý thức lên ngôi cũng là lúc tiềm thức bị rơi vào quên lãng với những gì mang bản chất chân lý.
Chúng ta quên mất rằng điều quý giá cần trân trọng không phải là các món lợi mang tên “có” và “không”, càng không phải là chạy đua hay dẫm đạp lên nhau để đứng trên người khác. Tất thảy phù phiếm sẽ rơi vào quên lãng, thứ tồn tại duy nhất là tấm chân tình giữa con người với nhau và giữa con người với tự nhiên.
Chúng ta đều có khao khát mưu cầu hạnh phúc theo những cách rất riêng
Mưu cầu hạnh phúc dĩ nhiên là mong ước chân chính của con người. Chỉ cần chúng ta đừng nhầm lẫn, lạc lỗi giữa hạnh phúc nhằm mục đích “an toàn hóa” cuộc sống của bản thân với hạnh phúc đến từ thái độ độ biết đủ, dành hết tâm huyết và cống hiến cho công việc hiện tại, rồi sau đó để cho niềm vui cũng như hạnh phúc tự tìm đến theo lẽ tự nhiên của chúng.
Kết: Suy cho cùng, cuộc sống là một hành trình và chúng ta đang trên đường truy cầu một giá trị sống cao thượng cho bản thân và cho cộng đồng xung quanh. Ta biết rằng mình phải luôn nỗ lực và phấn đấu, ta không ngại vượt qua những thử thách của tạo hóa,bởi lẽ điều đó giúp con người ngày càng trưởng thành và thông tuệ. Tất cả sự cố và khó khăn trên đường đời là chất liệu tạo dựng nên sự kiên cường, mang lại cho ta một giá trị sống đích thực cũng như thành công của “kẻ tạo tác” mang tên thời gian sẽ tạo cho ta chân hạnh phúc.
Facebook - bình luận