Sang đến phần 2 Hương Vị Tình Thân, từ cô gái “cục súc” năm nào, Phương Nam đã trở nên trưởng thành, dịu dàng và là cô tiên xanh hàn gắn mọi mối quan hệ trong phim. Thế nhưng, đây lại là nhân vật khiến tôi càng xem càng thấy khó hiểu vì người đâu mà tốt từ đầu tới cuối, hết cả phần thiên hạ, như vậy lại thành ra một màu, thiếu đi sự đa chiều, sâu sắc.
Mà điều khiến tôi còn ngơ ngác, ngỡ ngàng hơn là về mối quan hệ giữa bác Sinh và Nam. Sau khi ông bị gài bẫy rồi vướng vào vụ trọng án của lão Tín, Nam lập tức nói với cả nhà họ Hoàng rằng bác Sinh là bố nuôi để bênh vực và đứng ra điều tra giúp ông minh oan. Tôi có thể hiểu cho quyết định này của Nam, bởi cô vốn là người tốt tính lại còn trọng tình cảm.
Thế nhưng, lạ một chỗ là Nam coi bác Sinh như người thân ruột thịt, lại còn giúp đỡ ông hết mực mà lại chẳng biết gì về chuyện quá khứ? Có một người đàn ông lạ mặt bỗng dưng xuất hiện trong cuộc đời mình, còn tiếp cận và luôn bên cạnh những lúc khó khăn, chẳng lẽ Nam chưa từng đặt câu hỏi xem người này là ai?
Để rồi hết phần 1, thứ duy nhất cô biết chắc là tên của bác Sinh. Rồi sau 3 năm đi nước ngoài trở về, Nam vẫn chẳng hay biết gì về người bác thân thiết. Mãi đến lần trở về quê bác Sinh vì bác Nhàn sắp không qua khỏi, Nam mới biết ông từng có tiền án 20 năm thông qua một người dân chỉ đường. Lúc này, Nam cứ ngơ ngơ, ngác ngác. Đúng là chuyện này như sét đánh ngang tai, khiến ai cũng phải sốc, nhưng đặt trong trường hợp đã quen biết nhiều năm, tôi lại thấy phản ứng này của Nam quá là vô lý. Chẳng lẽ cô ngây thơ đến mức tin một người lạ mặt, dù chẳng biết họ là ai trong suốt hơn 3 năm qua sao?
Nhưng kể từ lúc biết chuyện ông Sinh đã từng gây ra qua lời buột miệng của người chỉ đường, Nam cũng không mảy may có suy nghĩ hay gợn lại trong tâm trí gì cả. Cô vẫn đối xử với bác Sinh bình thường cho đến trước khi đám cưới, cô đặt nghi vấn đây là bố đẻ của mình nhưng rồi bị bác bỏ. Cũng trong dịp đó, Nam chính thức nhận ông Sinh là bố nuôi cũng chỉ vì câu chuyện: “Bác muốn thay bố Tuấn chăm sóc cháu, bù đắp lại sự thiếu thốn tình cảm”, mặc dù lúc đó ông ta đã nói về quá khứ sai lầm của mình.
>>> Xem thêm: Hương Vị Tình Thân: Ông Khang về phe Thy, bà Xuân bênh vực Nam
Rồi đến ngày tổ chức sinh nhật cho bác Sinh, một người đàn ông nhìn có vẻ là dân anh chị xuất hiện và kể về lý do ông vướng trọng án năm xưa, Nam lại lần nữa bất ngờ. Tôi nghĩ như người bình thường, khi nghe tin bác Sinh từng mặc áo sọc thì phải đi tìm hiểu nguyên nhân ngay chứ.
Chưa dừng lại ở đó, mới đây, Nam còn mắt chữ a mồm chữ o khi Thy tố bố nuôi của dâu trưởng là người hãm hại bố mình gần 30 năm về trước. Bảo sao mà tôi vẫn thích Thy hơn, làm gì cũng nhanh gọn lẹ, dứt khoát. Cô chỉ nghe lén cuộc nói chuyện của Nam và Long về ông Sinh có hôm trước mà ngay ngày hôm sau đã biết hết cả chuyện trong quá khứ, rõ tường tận lai lịch bố nuôi của nữ chính.
Trong khi Nam thì cứ ngơ ngác, lúc nào cũng là người biết thông tin cuối cùng. Hơn 100 tập phim rồi, mà Nam vẫn còn tự hỏi bác Sinh còn điều gì giấu mình không. Tôi nghĩ khán giả phải đặt câu hỏi ngược lại cho nữ chính là cô định ngu ngơ đến lúc nào nữa?
Đến nỗi, ngay cả ông Khang cũng phải thắc mắc với bà Xuân: “Anh cứ nghĩ mãi, không hiểu sao cái Nam lại nhận một ông bố nuôi có lai lịch phức tạp như thế này nhỉ?”. Tôi thấy bố Long thắc mắc đâu có sai, nên nếu ông có trách Nam thì cũng chẳng có gì lạ. Người ngoài vừa nhìn vào là đã thấy ông Sinh có quá khứ lầm lỗi, phức tạp, vậy mà Nam thì cứ như người trên mây, chẳng hay biết gì.
Chưa kể nhé, khi Nam biết ông Sinh từng có tội lớn và chịu án 20 năm, cô có vẻ bàng hoàng suy sụp và đầy lo âu, khiến cho Long cũng phải an ủi động viên, nói giúp cho bố vợ. Tuy nhiên, tôi nhớ rõ đây không phải lần đầu tiên Nam biết chuyện này. Khi gặp người chỉ đường, ông ta cũng từng nói về bác Sinh như vậy. Thế mà sao giờ đây nghe tin xác thực thì Nam cứ như biết tới lần đầu tiên?
>>> Xem thêm: Hương Vị Tình Thân ngày càng giảm sức hút, kết sớm chắc sẽ hay hơn
Trong phiên bản gốc của My Only One, nhân vật nữ chính đón nhận và đáp lại sự quan tâm, đối xử tốt với người tài xế của gia tộc. Nhưng cô không ngơ ngác vì chính cô là người đặt nhiều câu hỏi lớn về người đàn ông này, tại sao ông ta tốt với mình như thế. Để rồi sau đó, chính nữ chính là người điều tra và phát hiện ra tất cả mọi thứ. Từ việc ông này là bố đẻ của mình, cho đến sau này cũng chính cô là người đầu tiên biết về tội lỗi mấy chục năm trước của ông ta.
Thế nhưng ở phiên bản Hương Vị Tình Thân, nhân vật Nam luôn là người biết sau mọi người. Tới thời điểm này, Nam còn chưa biết bác Sinh là bố đẻ, và dạo gần đây cô cũng có vẻ không còn nhớ đến chuyện đi tìm bố ruột nữa rồi, trong khi Long biết, lão Tấn biết quan hệ thực sự của Nam và ông Sinh. Còn chuyện gây nên tội năm xưa, Nam cũng là người biết sau.
Một lần ngạc nhiên thì đó là lỗi của Nam nhưng đến cuối phim rồi vẫn còn ngơ ngác thì rõ ràng là lỗi của biên kịch rồi. Đẩy Nam vào những tình huống bàng hoàng, bất ngờ không khiến cho cuộc đời của cô thêm bất hạnh, hoàn cảnh thêm éo le mà khiến khán giả như tôi thêm phần ức chế. Điều đó làm tôi có cảm giác mọi biểu cảm, hành động, suy nghĩ đều không phải của nhân vật hay do quá trình phát triển tâm lý của họ, mà là do biên kịch muốn thế. Như vậy làm cho nhân vật Phương Nam trở nên khiên cưỡng, vô lý hết sức.
Không thể phủ nhận rằng Nam đã trưởng thành, chín chắn hơn rất nhiều. Cô sở hữu tính cách điển hình của một người vợ hiền dâu thảo, một nhân vật chính diện phim chính kịch. Thế nhưng, cô vẫn còn thiếu đi sự thông minh, tinh tế và quyết đoán cần có để giúp cho nhân vật trở nên thuyết phục hơn. Mong rằng trong những tập cuối phim, biên kịch sẽ bớt cho Nam ngơ ngác, chứ tôi cảm thấy rất mệt mỏi với nữ chính rồi nhé.
*Bài viết của Hoa Lê gửi về DienAnh.Net.
Ghiền Hương Vị Tình Thân thì bạn nhớ đừng quên follow Vũ Trụ Phim Ảnh VTV để cập nhật những thông tin phim ảnh, chuyện hậu trường của các phim Việt Nam giờ vàng VTV1 - VTV3 nhanh nhất, chính xác nhất nhé!
Facebook - bình luận