Mặt Nạ Gương đã lên sóng 12 tập mà chân dung hung thủ vẫn chưa được tiết lộ. Phim thực sự lôi cuốn tôi phải căng mắt lần theo từng nút thắt của vụ án và đón chờ xem mọi việc sẽ được hạ hồi phân giải thế nào. Tuy nhiên, khi theo dõi phim, có một điều khiến tôi khá ngán ngẩm… đó là tâm lý và hành xử của nữ chính Hoa (Lương Thu Trang). Nhân vật này đọng lại trong tôi bốn chữ: khó lòng “ngấm” nổi!
>> Xem thêm: Mặt Nạ Gương: Bình An diễn đột phá, vai phụ nhưng Khải “gánh team”
Ở góc nhìn của mình, tôi thấy Hoa là một nữ nhà văn trinh thám có cá tính, liều lĩnh, sẵn sàng bất chấp tất cả đi đến cùng sự thật. Cô muốn tìm lời giải cho những khuất tất trong vụ án “tút tát” của mẹ mình năm xưa ở TMV Minh Thái, cũng muốn lần ra chân tướng kẻ bám đuôi giấu mặt – tay hung thủ chuyên sao chép cách thức gây án từ tiểu thuyết của mình, dù biết quá trình “đào bới” này vô cùng nguy hiểm, và có thể gây tổn thương cho chính gia đình mình.
Rồi từ đó, cô liên tiếp hành xử một cách cảm tính và võ đoán. Điển hình nhất là việc biết mình bị kẻ lạ mặt theo dõi, thậm chí suýt bị tấn công mà Hoa vẫn không báo công an. Kẻ xấu thậm chí còn để lại dấu giày với thiết kế phần đế vô cùng đặc biệt. Thay vì tìm xem kiểu giày đó bán ở đâu, nguồn gốc thế nào, size giày ra sao để truy ra người sở hữu, thì Hoa lại theo hướng đi tìm ý nghĩa biểu tượng khắc trên phần đế, kéo theo một loạt các linh cảm về một âm mưu báo thù kinh khủng.
Cô tự ý điều tra, đặt mình vào nguy hiểm liên tiếp một cách không cần thiết. Nói là dù tiểu thuyết để bẫy hung thủ nhưng cuối cùng cô lại tự biến bản thân thành mồi ngon một cách khó hiểu luôn. Nếu không nhờ hào quang nữ chính, tôi không biết Hoa có tồn tại được đến tập cuối không.
>> Xem thêm: Mặt Nạ Gương: Hoa làm mồi nhử tội phạm mà không có gì để tự phòng vệ
Biên kịch xây dựng cô là nhà văn mà xuyên suốt chục tập đầu tôi chỉ thấy khía cạnh “trinh sát”, “đặc vụ” ở cô là nhiều. Phần lớn thời lượng xuất hiện, chúng ta chỉ thấy Hoa theo dõi, núp lùm, rình rập, đột nhập, lục lọi, thu thập chứng cứ, đánh cắp thông tin rồi thẩm vấn, tra khảo,… Tôi thấy Hoa còn ra dáng “trinh sát” hơn cả Tùng (Bảo Anh) nữa.
Chưa hết, chúng ta đã chứng kiến nhiều phân đoạn cô tranh cãi tay đôi với mọi người, cố khăng khăng chứng minh những suy luận của mình là đúng dù cho nó chỉ là suy đoán bằng linh cảm chớ chả có bằng chứng gì xác đáng cả.
Nhất là Hoa luôn nghi ngờ, đổ mọi chuyện về phía ông Nghị (NSƯT Hoàng Hải), bất chấp những chứng cứ trước mắt không hề ủng hộ cô. Đơn cử như việc cô lập luận bố mình âm mưu khiến mẹ “bay màu” rồi đổ sang cho bác sĩ Hiệp để thuận lợi rước bà Diễm (Ngọc Lan) về dinh, mà không có bất kỳ bằng chứng thuyết phục nào.
Tôi thấy cô ra kết luận trước cả khi có bằng chứng hợp lý, chỉ vì trực giác mách bảo. Cứ cho là cô có quyền suy luận như một nhà văn giàu trí tưởng tượng, nhưng nếu vậy, cô càng không thể vin vào giả thuyết để áp đặt, tra khảo, uy hiếp mọi người được. Cô cũng không thể giận lẫy Tùng vì anh không chịu điều tra theo ý mình. Tôi thấy khá phi lý mỗi khi Hoa dỗi Tùng vì quan điểm hai người trái ngược. Tôi thấy ở cô có một sự xấc xược khó ưa, chứ không hề sâu sắc.
Còn nữa, về mối quan hệ với Tùng, Hoa lại khá lập lờ nước đôi. Cô hay dỗi, tỏ ra đặt nhiều kỳ vọng vào mối quan hệ của hai người, còn thả thính đồ nữa. Tuy nhiên khi anh “đặt vấn đề” cô lại né tránh. Hổng biết sao cho vừa đây?
>> Xem thêm: Mặt Nạ Gương: "Đã là gì đâu" mà Hoa lại làm mình làm mẩy với Tùng
Tâm lý nhân vật thế này tôi thực sự khó lòng thương nổi. Chưa kể, diễn xuất của Lương Thu Trang cũng chưa thuyết phục tôi nữa. Nhiều khán giả cũng có ý kiến trái chiều về vai diễn lần này của cô. Biên kịch chia sẻ có lường trước phản ứng này của mọi người, nhất là khi Lương Thu Trang từ trước đến nay chưa từng đóng phim về đề tài hình sự.
Không biết các bạn có giống tôi, cảm thấy những đoạn “tâm lý chiến” giữa cô với mọi người, nhất là mấy đoạn cần có sự kịch tính, lại chỉ có kịch mà thôi. Ví dụ như đoạn Hoa nói chuyện với bà Ngọc.
Biểu cảm kém tự nhiên mỗi khi chau mày, nhếch môi, nhấn nhá thoại và những động tác di chuyển khiến tôi cảm giác cô đang gồng gượng, cường điệu hóa vấn đề như diễn kịch trên sân khấu. Dẫu vậy, màn thể hiện vẫn không tạo nên một khí thế áp đảo nào cho nhân vật như dụng ý kịch bản.
Có lẽ vì vậy mà nhiều khán giả, trong đó có tôi, không cảm được “khả năng thần thám” của Hoa. Phim thì vẫn phải coi tiếp rồi, đang gay cấn mà, nhưng tôi không còn trông đợi vào nữ chính nữa. Các bạn thì sao? Đừng ngần ngại để lại ý kiến chia sẻ với tôi nhé!
>> Xem thêm: Mặt Nạ Gương: Hoa - Tùng thêm nhiều chứng cứ về bà Diễm và tình nhân
*Bài viết của NNgân trên DienAnh.Net
Nếu bạn cũng mê Mặt Nạ Gương thì theo dõi nhiều bài viết hơn tại đây nha! Còn muốn “hóng hót” tin tức hay ho về những phim khác thì nhanh tay click vào mạng xã hội DienAnh.Net để đọc thêm nhiều điều hay ho nha!
Facebook - bình luận