Nhắc đến Twenty Five, Twenty One là mình lại liên tưởng đến một bức tranh thanh xuân tuổi trẻ, bên cạnh những ước mơ, hoài bão là những rung động đầu đời của những con người vừa bước chân đến cảnh cổng tương lai.
Không phô trương, không màu mè, biên kịch dùng nhiều hình ảnh ẩn dụ để diễn đạt như viết lên một câu chuyện tình yêu. Từ sức nước cho đến đèn xanh hay cơn mưa tuyết đầu mùa, thật đẹp nhưng cũng thật lãng mạn và đáng yêu.
Trong tập thứ 2, mình còn nhớ Seung Kwan đã từng nói với Yi Jin (Nam Joo Hyuk) rằng: “Nước mạnh là hạnh phúc” mà. Người Việt Nam mình lại hay chúc nhau bằng câu tiền vô như nước, nên mình nghĩ biên kịch mượn hình ảnh nước để vẽ lên câu chuyện tình yêu, nguồn nước càng dồi dào thì càng hạnh phúc.
Chính yếu tố này cũng là lý do khiến Yi Jin và Hee Do (Kim Tae Ri) gặp gỡ, một câu chuyện dở khóc dở cười ở bể nước nhà Hee Do nhưng lại mở đường cho một câu chuyện dài giữa 2 người.
Mối nhân duyên với nước ở đó tưởng như là hết nhưng cảnh kết thúc của tập 2 lại khiến mình sững sờ và nghĩ rằng biên kịch làm sao có thể tạo một cảnh phim đỉnh như vậy.
Mình chưa từng nghĩ lật ngược vòi phun nước sẽ khiến mình hạnh phúc cho đến khi xem cảnh này, nụ cười rạng rỡ của Hee Do và Yi Jin xóa tan mọi mệt mỏi của mình. Vòi nước xoay ngược lên cũng là ẩn dụ cho việc xoay chuyển tình thế, cả hai cuối cùng đã không còn ghét nhau nữa và hiểu nhau nhiều hơn.
>> Xem thêm: Forecasting Love And Weather: Khi hai trái tim đến với nhau từ đổ vỡ
Thêm vào đó là lần ướt mưa của cả hai khi ở trên xe mui trần. Cũng vì đó mà Hee Do lại tận dụng như lời cô đã nói: “Hạnh phúc khi chỉ có hai ta”.
Tuổi trẻ thì có bao nhiêu lần ướt mưa nhưng nếu là cùng với người khiến mình hạnh phúc thì niềm vui đó còn hơn gấp bội. Cơn mưa trút xuống như xóa tan những quá khứ đau buồn và hướng đến những điều tốt đẹp hơn, và nước cũng là thứ đã thêu dệt nên tình yêu của đôi trẻ.
Nếu như nước làm nhiệm vụ hàn gắn hai người bên nhau thì “đèn xanh” lại là nhân tố tiếp theo trong quá trình diễn biến tình yêu của Hee Do và Yi Jin.
Đèn xanh ở bên Hàn có nghĩa là ra tín hiệu cho ai đó, hành động nắm lấy mũi kiếm của Hee Do cũng có thể hiểu như hành động bật đèn xanh cho mối quan hệ này chuyển sang một giai đoạn khác vậy. Phân cảnh này khép lại ở tập 4, mở ra một chương mới cho cuốn sách mang tên cuộc đời của mỗi người trong đó có chuyện tình của Hee Do và Yi Jin.
Những phân cảnh kết phim làm mình phát rồ vì không hiểu tại sao biên kịch lại tinh tế đến từng chi tiết như vậy. Dấu hiệu tình yêu cuối cùng đó chính là tuyết, cả hai đã cùng nhau nắm tay chạy dưới cơn tuyết đầu mùa.
Tuyết đầu mùa đẹp lắm, người Hàn lại thường có thói quen rủ người họ yêu thương để đi ngắm, như tượng trưng cho một thứ vô cùng thiêng liêng và hạnh phúc vậy. Yi Jin cũng nắm tay Hee Do vượt qua cơn mưa tuyết giá buốt, lúc đó anh nhớ cô vô cùng.
Hai lần nắm tay nhau, hai thời tiết khác nhau nhưng đều có một điểm chung là hướng về phía có ánh sáng. Nếu như cảnh mùa hạ tượng trưng cho sự cuồng nhiệt và hạnh phúc thì cảnh mùa đông tượng trưng cho trầm lắng và nhớ nhung. Cả hai lần đều đồng hành cùng bên nhau, cùng nhau bước qua 4 mùa xuân hạ thu đông.
Những dấu hiệu trên có lẽ cũng nhiều người nhận ra giống mình, dù tinh tế nhưng lại không quá phô trương. Nó khiến cho mình phải suy nghĩ à thì ra là như vậy, dễ thương quá đi mất. Dù là gì đi nữa thì mình vẫn luôn cảm thấy Twenty Five, Twenty One là bộ phim rất đáng xem, còn bạn nghĩ thế nào để lại bình luận bên dưới nhé!
>> Xem thêm: Tuổi 25, Tuổi 21: Kim Tae Ri và Bona là hai tấm gương nỗ lực vì nhau
*Bài viết của Chloe Nguyen trên DienAnh.Net.
Xem thêm các thông tin về làng giải trí Hàn Quốc tại mạng xã hội DienAnh.Net nhé. Ở đây có đầy đủ thông tin hấp dẫn về những phim và các ngôi sao đấy.
Facebook - bình luận