Sắp đi đến hồi kết nhưng Mặt Nạ Gương lại làm cho tôi thất vọng vì phim tồn tại một số điểm vô lý và đa phần những điểm này đều có xuất phát điểm từ Hoa (Lương Thu Trang) – một người có máu trinh thám chảy trong huyết quản. Tôi cũng chẳng biết tại sao biên kịch lại có thể đưa vào phim những chi tiết phi logic đến thế.
>>>Xem thêm: Mặt Nạ Gương: Khôi "tống" bà Diễm vào cùng chỗ với Hoa, căng thật rồi!
Đầu tiên là việc tôi đã nói ở bài viết trước, Hoa vẫn cố gắng xỏ lại giày, cột dây chỉn chu rồi mới tiếp tục chạy hay tò mò lật mặt nạ của tên bí ẩn sau khi đã thoát thân. Đúng là sự tò mò nào cũng phải trả giá, cô nàng đã bị giữ lại ngay sau đó và giờ hối hận thì cũng không kịp nữa rồi. Nhưng hối hận thì hối hận chứ Hoa vẫn tò mò, người ta nói “Giang sơn dễ đổ, bản tính khó dời”, cô nàng trong lúc này vẫn thắc mắc tên bí ẩn là ai, cố gắng hồi tưởng lại khoảnh khắc cũ xem có nhận ra mặt kẻ bí ẩn hay không?
Chưa hết, việc Hoa nhanh trí lấy được điện thoại của tên bí ẩn để liên lạc với bên ngoài là một nỗ lực đáng khen nhưng rất tiếc hành động tiếp theo lại như tăng độ khó cho cái “trò chơi” này vậy. Thay vì nháo nhác đi tìm cảnh để chụp thì Hoa có thể gửi định vị vị trí của cô hiện tại cho Tùng (Bảo Anh), thấy nó còn nhanh hơn nhiều ấy chứ. Cứ cho là lúc ấy Hoa rối trí không nghĩ ra được hoặc không có mạng nên chỉ gửi được hình ảnh qua tin nhắn, nhưng làm ơn là chọn một cảnh vật cố định chứ cô lại đi chọn con diều và cầu vồng, thứ xuất hiện rất nhiều ở vùng ngoại ô và có thể biến mất bất cứ lúc nào, quá là mơ hồ.
Và mọi người cũng thấy tổ điều tra của Tùng vất vả như thế nào khi đưa ra những suy luận dựa trên bức hình của Hoa rồi đó. Khoanh vùng nó nằm ở ngoại ô phía Nam thành phố và giờ phải đi phân nhỏ cấp thôn, xác minh tên địa danh đến cấp nhỏ nhất, tôi cũng nể Tùng thật trong lúc gấp rút, nguy nan mà anh có thể suy luận đó là tên địa danh, với tôi điều này nó gượng ép và phi thực tế. Để xem trong tập phim tiếp theo biên kịch sẽ cho địa danh nào liên quan đến cánh diều và cầu vòng chứ tôi thì chịu thua luôn.
Việc điều tra của công an đi vào bế tắc, thủ trưởng của Tùng buộc phải đưa ra lệnh tạm giữ Khôi (Ngọc Quỳnh) để hỏi han. Nhưng công an khi xét nơi ở của Khôi lại chỉ phát hiện mỗi một đôi giày có dính vệt keo, Tùng liền xác định đó là vệt keo của nhân tình ông Minh (NSƯT Trần Đức) để lại vào cái hôm ông Minh gặp chuyện. Nhưng chỉ một vệt keo làm sao có thể bắt bớ được Khôi, nghề nghiệp của anh ta buôn bán bất động sản, đi lại rất nhiều ngoài công trường và việc dính một vệt keo dưới giày là hoàn toàn bình thường. Nếu biên kịch cứ để an vin vào vệt keo mà lập luận thì đúng là trò đùa.
Tôi thấy tâm lý của Khôi khá cứng, đầu “nhảy số” rất nhanh thể hiện sự nhạy bén, thông minh cùng với việc hắn từng đi làm người mẫu áo kẻ sọc vài năm thì mấy thứ tra hỏi sơ cấp kiểu này hắn cũng đã từng trải hết rồi. Rõ ràng là như thế, Khôi phán một câu xanh rờn: “Các anh đừng có mà chơi cái trò tâm lý trẻ con”, đúng là một gã không đùa được đâu.
Phim chỉ còn vài tập nữa là kết thúc, tôi hi vọng phim sẽ không còn tồn tại một “hạt sạn” nào để khán giả có những trải nghiệm tốt nhất khi xem phim và cũng mong Hoa sẽ tỉnh táo hơn trong những quyết định của mình, tránh những pha “đi vào lòng đất” như thế này.
>>>Xem thêm: Mặt Nạ Gương: Những pha xử lý đi vào lòng đất của Hoa khi trốn chạy
*Bài viết của Lindo trên Dienanh.Net
Nếu bạn cũng mê phim Việt thì theo dõi nhiều bài viết hơn tại đây nha! Còn muốn “hóng hót” tin tức hay ho về những phim khác thì nhanh tay click vào mạng xã hội DienAnh.Net để đọc thêm nhiều điều hay ho nha.
Facebook - bình luận