Nước mắt chính là một trong những biểu hiện rõ ràng nhất khi nhìn vào dáng vẻ và biểu cảm của một con người. Nhắc đến Vân Khánh (Lan Phương) trong Thương Ngày Nắng Về, hình ảnh của cô mà bất giác hiện lên trong đầu tôi lại chính là những giọt nước mắt. Cô từng khóc vì đau đớn, tủi hổ, vì hận thù người mẹ chồng khắt khe nhưng ngày hôm nay chính cô cũng nhận ra rằng giọt nước mắt của hiện tại mà cô dành cho bà Hiền (NSND Lan Hương) không còn uất ức nữa rồi.
>> Xem thêm: Thương Ngày Nắng Về: Mai mua chuộc bác sĩ, bà Hiền xin lỗi con dâu
Xin lỗi có lẽ là hai từ khó nói nhất trên thế gian này. Tôi từng không muốn nghe lời xin lỗi, bởi vì nếu ai đó xin lỗi tôi thì đó cũng đồng nghĩa với việc họ đã làm tổn thương tôi trước đó. Hôm nay, bà Hiền đã dành câu nói đó cho cô con dâu mà bà tưởng chừng chẳng bao giờ công nhận. Tôi cũng như Vân Khánh, không ngờ đến một ngày, bà Hiền đã nhìn nhận ra cái sai của bản thân, nói hết lòng mình và chỉ mong nhận được sự tha thứ từ cô.
Với Vân Khánh, cô nghĩ rằng lời xin lỗi này đã quá muộn màng. Khi bà Hiền đã bắt đầu học được cách trân trọng một người, khi đã biết quan tâm, biết lo lắng, biết tiết chế đi cái tính cách hống hách thì giờ đây Vân Khánh và Đức (Hồng Đăng) cũng không còn là của nhau nữa. Mãi đến sau này cô mới nhận ra rằng trong cuộc đời có những điều nhất định ta không được bỏ lỡ. Tình yêu và tình thân cũng vậy, khi đã đánh mất cơ hội yêu và chuộc lỗi thì có thể tất cả mọi thứ sẽ mãi mãi biến tan, không bao giờ trở lại.
Nhưng ở một khía cạnh nào đó, tôi nghĩ lời xin lỗi này cũng chưa bao giờ là muộn. Tha thứ cho lỗi lầm của người khác, chính là tha thứ cho chính mình. Buông bỏ sai lầm của người khác, chính là cởi trói cho chính bản thân mình. Đối với tôi, lời xin lỗi chưa bao giờ là muộn màng, quan trọng là lời nói đó có được nói ra hay không, có chân thật hay không.
Tha thứ cho bà Hiền nhiều khi là một việc rất khó thực hiện đối với Khánh. Bà đã làm điều sai trái, khiến Khánh và cả bà Nga (NSƯT Thanh Quý) khó chịu, tổn thương thế mà còn phải tha thứ cho họ sao? Tôi cho rằng cái tôi của của Vân Khánh là vách ngăn cuối cùng không cho phép điều đó xảy ra. Cho nên, làm người cần có cái nhìn bao dung với mọi chuyện, một khi đã nhìn đời nhẹ nhàng, tức giận cũng vơi đi.
Nhưng theo lời bà Nga nói, dù học ít chữ nhưng cách đối nhân xử thế của bà vẫn phải học hàng ngày. Vậy học cách vị tha, tha thứ và bao dung có thật sự khó khăn như thế hay không? Nếu cứ ôm khư khư cái tâm oán hận, chẳng phải tâm hồn người ta cũng chỉ còn đầy những vết thương đang rỉ máu hay sao? Cũng chính vì những điều đó đã rèn giũa lên một Vân Khánh của ngày hôm nay, chỉ cần một lời xin lỗi đã xóa tan hết mọi ký ức đau buồn mà bà Hiền đã làm với cô.
Sợi dây liên kết cuối cùng giữa cô và gia đình Đức chính là Sam và So. Chính lời xin lỗi này đã khiến cho sợi dây này không còn mong manh như trước. Giữa hai người giờ đây đã hết tổn thương, dù biết chẳng còn danh phận nhưng sao nhìn những giọt nước mắt của Khánh lăn dài trên đôi gò má lại cảm động đến thế.
Có những con đường khi đã đặt chân vào người ta chỉ có thể bước tiếp mà không bao giờ được quyền quay trở lại. Có những sự thật mà dù cho không muốn nhưng người ta vẫn buộc phải chấp nhận, chẳng hạn như việc Khánh dù tha thứ nhưng chẳng còn là con dâu bà nữa rồi. Có nuối tiếc cũng không thể thay đổi được gì, chỉ biết rằng những giọt nước mắt hôm nay của Khánh chẳng còn uất ức và tổn thương. Thương Ngày Nắng Về chỉ còn mấy tập nữa là kết thúc. Cùng tôi đón xem để không bỏ lỡ những tình tiết hấp dẫn nha.
>> Xem thêm: Thương Ngày Nắng Về: Có con gái như Trang thì chẳng cần con trai
* Bài viết của Chloe Nguyen chia sẻ tại box Phim Việt Nam
Nếu cũng quan tâm đến Thương Ngày Nắng Về và vũ trụ phim VFC , mời bạn bấm vào đây để đăng bài trao đổi bàn luận cùng mọi người.
Bạn cần tìm thông tin dữ liệu và đọc review về phim Thương Ngày Nắng Về? Hãy truy cập vào DAN Wiki để có tất tần tật những nội dung bạn cần đấy: bấm vào đây
Facebook - bình luận