Trong phim Thương Ngày Nắng Về những tập gần đây, bà Nga (NSƯT Thanh Quý) quay về sau chuyến du lịch với hội đồng hương khiến cả nhà có một phen hết hồn. Dù mới chỉ xa mẹ hai ngày nhưng ba cô con gái của bà Nga đứa nào cũng rơm rớm nước mắt vì nhớ mẹ, đứa nào cũng ân hận vì trước giờ toàn chỉ làm mẹ buồn. Có thể nói, họ đã thấm thía một chân lý ở đời: mẹ chính là điều quý giá nhất của con cái.
>> Xem thêm: Thương Ngày Nắng Về: Đánh con, mẹ đau tay nhưng không bằng đau lòng
Người đầu tiên xúc động bồi hồi khi trông thấy bóng dáng bà Nga từ đằng xa đi tới là cô con gái lớn - Vân Khánh (Lan Phương). Như chúng ta cũng biết, vì Khánh có cách thể hiện tình cảm nồng nhiệt, đôi khi trở nên nóng tính hệt như bà Nga nên cả hai mẹ con thường khắc khẩu. Khánh hay nói ra vài lời khiến bà Nga buồn giận trong lòng. Thành thử khi mẹ bỏ đi, Khánh vô cùng hối hận, chỉ là không giống như cô em út Vân Vân, Khánh không khóc lên nức nở.
Cô thừa biết rằng đời mình không có mẹ ruột bên cạnh sẽ chẳng làm được chuyện gì ra hồn. Con cái không ai trông giúp. Nhà cửa không có bàn tay mẹ nâng niu. Những tủi thẹn ở nhà chồng sẽ không có ai chia sớt, giãi bày hộ. Cô cũng biết mình luôn phải cậy nhờ mẹ mà chưa báo đáp được gì nhiều cho mẹ. Khi mẹ bỏ đi, cô mới thấm thía, xót xa trong lòng. Nhất là, khi nghe hai đứa con mình nhắc về bà ngoại, cô lại càng thêm nhớ.
Khi bà Nga lững thững đi tới đón cháu, Khánh không kiềm được nỗi xúc động. Bà Nga vẫn hiền từ như thế, vẫn vỗ về dịu dàng như thế, bao dung ôm lấy các cháu trong vòng tay. Nhìn thấy cảnh ấy, Khánh không nén được những thổn thức. Tôi có thể cảm nhận được ở cô đang dâng trào một niềm biết ơn vô hạn dành cho mẹ mình.
>> Xem thêm: Thương Ngày Nắng Về và chuyện “cháu bà nội, tội bà ngoại”
Trái với dáng vẻ xúc động của Khánh, con thứ - Vân Trang (Huyền Lizzie) lại vô cùng mừng rỡ, háo hức khi biết tin mẹ trở về. Như một đứa trẻ được nhận quà vặt của mẹ sau buổi chợ, Trang náo nức rộn rã, cuống quýt quên mất mình đang trong vai một cô sếp lạnh lùng ở công ty. Về đến nhà, ngay lập tức, cô sà vào lòng bà Nga để ngửi mùi… bún riêu quen thuộc, không quên rúc vào lòng mẹ khúc khích như trẻ con lên bốn, lên năm.
Trang cho tôi cảm giác rằng mọi thứ vinh quang mà cô đang có không thể sánh được với sự hiện diện của bà Nga. Bà chính là người đã cho phép cô được quyền có mẹ như bao đứa trẻ khác. Bà cho cô một ân huệ thiêng liêng nhất ở đời này. Thế nên, Trang chưa bao giờ làm gì khiến bà Nga phải buồn phiền, âu sầu bởi cô biết bà là tất cả những gì mà mình khao khát. Dù không nói ra hết mọi suy nghĩ, Trang chọn thể hiện tình cảm với bà Nga một cách tinh tế, ý nhị và đầy thông hiểu.
Không lắng đọng như hai chị, cô em út Vân Vân (Ngọc Huyền) vừa gặp mẹ đã nức nở kiểu như “sao mẹ đi lâu quá chưa về”, “sao mẹ lại đi mà không nói với con”. Cô xin lỗi bà Nga vì chuyện bỏ học, rồi làm trận làm thượng hôm trước, rồi nói hết mọi nỗi lo, nỗi nhớ trong lòng mình. Cả đoạn thoại hai mẹ con tâm sự với nhau là trích đoạn theo tôi là hay nhất phim.
Vân Vân nói ra hết tiếng lòng của phần đông những người làm con, lúc nào cũng sợ đến một ngày sẽ không còn được nghẹ mẹ mắng mình nữa, rồi phải bơ vơ, phải một mình, phải sống trong ân hận. Tôi nghe cô bé nói mà thấy thương: “Mẹ có đi đâu dắt con đi cùng, hoặc cho con vào vali đi cùng mẹ…Mẹ hứa nhé? Con đã bao giờ nói với mẹ là con yêu mẹ nhiều như nào, mẹ là tài sản lớn nhất của con, con chỉ muốn ôm cục tài sản 60 cân này mãi thôi, không rời xa nửa bước".
Cá nhân tôi thấy Vân Vân đã nói ra một câu có thể bao quát hết mọi ý: mẹ là điều quý giá nhất, tình mẹ là tài sản lớn nhất của con mà không gì thay thế được. Nhà văn Nguyên Hồng chẳng phải cũng đã viết “Có mẹ là một sự êm dịu vô cùng” đó ư? Hay, nhạc sĩ Trần Tiến cũng có lời hát: “Dù cho phú quý vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ”… Tôi nghĩ phần nhiều chúng ta ai cũng đều thấm thía những tuyên ngôn này, bởi chúng ta, dù có là ai đi nữa, cũng đều cần có mẹ.
Không biết mọi người cảm thấy sao? Riêng với tôi, bộ phim Thương Ngày Nắng Về, đặc biệt ở tập 27 vừa rồi, chạm vào trong tôi những nỗi niềm rất sâu nặng về mẹ mình. Tôi nghĩ nếu có ai trong số những khán giả xem phim có lỡ làm mẹ mình buồn giận, sẽ có động lực để xin lỗi và nói lời yêu với mẹ. Tôi nghĩ vậy.
>> Xem thêm: Thương Ngày Nắng Về: Nuôi con trăm tuổi lo 99 năm, dù giận vẫn thương
*Bài viết của NNgân trên DienAnh.Net
Nếu bạn cũng mê phim Việt thì theo dõi nhiều bài viết hơn tại đây nha! Còn muốn “hóng hớt” tin tức hay ho về những phim khác thì nhanh tay click vào mạng xã hội DienAnh.Net để đọc thêm nhiều điều hay ho nha.
Facebook - bình luận