Thương Ngày Nắng Về lấy hết nước mắt của khán giả trong những tập đầu, Bé Ba khóc sương sương thôi nhưng lướt Facebook thấy hội chị em khóc nhiều lắm. Câu chuyện về bé Hoa phải rời xa mẹ từ bé, sống nhờ trong nhà bà Nga bán bún riêu hàng chục năm với điều ước duy nhất là được gặp lại mẹ, nghe qua thì ai mà không buồn không thương cho được.
Ngày ấy, chị Yến vì nghèo khó, buộc lòng phải rời xa con gái để vào Nam cùng với người đàn ông lạ mặt, thực hiện giao kèo để có số tiền gửi gắm bé Hoa cho một người tốt bụng nuôi giúp.
Thực sự thì tui từng trách người phụ nữ ấy, vì mẹ mà không ở bên con, tự tay chăm sóc cho con thì đúng là khó quá rồi đó, nhưng sau thì ngẫm nghĩ, nếu chị Yến vẫn ở lại thì bà ngoại và ông cậu của bé Hoa vẫn sẽ đối đãi không tốt với 2 mẹ con, gia cảnh thi khó khăn, liệu rằng những chiếc áo do chị ấy may, những lần bán máu có đủ nuôi Hoa lớn khôn, ăn học thành tài hay không?
May mắn cho Hoa khi đến được với nhà của cô Nga bán bún riêu, một người phụ nữ cũng chẳng giàu có gì về vật chất, nhưng giàu tình thương và lòng trắc ẩn. Chị Nga với anh Mậu cùng nuôi 3 đứa con cho đến khi người chồng ra đi, bà mẹ đơn thân phải gồng gánh cả nhà nhưng cũng được trời thương, có thể nuôi dạy các con thành người, và tạo nên Vân Khánh, Vân Trang và Vân Vân của ngày hôm nay.
Bé Hoa nay đã là Vân Trang, xinh đẹp giỏi giang, là giám đốc marketing của một tập đoàn thời trang lớn mạnh, là nữ cường nhân trong mắt nhiều người, là người sếp nghiêm nghị nhưng miễn chê của nhân viên, và là một cô con gái cứng đầu nhưng hiếu thảo của bà Nga Béo. Dẫu vậy, sau gần 20 năm, thành đạt như thế này nhưng Vân Trang vẫn một lòng tìm kiếm mẹ. Tuy nhiên, tui cho rằng cô ấy không phải vì nhớ thương, mà vì có quá nhiều chuyện muốn hỏi rõ người mẹ ruột của mình, rằng vì sao năm xưa bà lại ra đi như thế và không hề có thư tín hay ý định tìm lại con.
Biển người vô vọng, ngay cả Vân Trang cũng thay tên đổi họ thì tui nghĩ bà Yến cũng thế, khi mà bà ta cưới một ông chồng giàu, làm dâu hào môn và sống ở miền Nam thì làm cách gì có thể khiến hai mẹ con gặp lại nhau, nếu như trời không định đoạt cơ chứ? Và đúng là trời đã định.
Hoá ra tập đoàn Hoàng Kim - nơi mà Vân Trang làm việc và cống hiến bao lâu nay, cũng chính do bà Yến, nay đổi tên thành Nhung làm chủ tịch. Nghiệp duyên xảy ra khi hai mẹ con không nhận ra nhau, mà nói đúng hơn là bà Nhung không hề biết Vân Trang chính là bé Hoa - con mình năm nào.
Chính vì thế, trong công việc, cả hai người đã xảy ra nhiều xích mích khó hàn gắn. Thậm chí, khi biết cháu trai của mình là Hoàng Duy (Đình Tú đóng) lại si mê cô giám đốc marketing, bà Nhung ra sức ngăn cản và có những lời cạnh khoé với Vân Trang, buộc cô phải đưa ra một quyết định trọng đại.
Ngày định mệnh đó, Vân Trang gặp riêng bà Nhung, trả lại chiếc vòng “che mưa che nắng” năm nào và nói rằng: “Cháu có thứ muốn gửi lại cô, rồi sau này cháu và cô tuyệt đối sẽ không còn gì. Cái gì mà tránh gió tránh mưa, cái gì mà chắc chắc sẽ quay trở lại. Mau cô nhận lấy nó và tìm lại chủ cũ. Cô cũng đừng suy nghĩ sâu xa làm gì. Có chăng cũng chỉ là chút nghiệp duyệt mà thôi. Từ ngày mai, cháu sẽ nghỉ việc ở Hoàng Kim”.
Qua lời nói của Vân Trang, tui cảm nhận được sự đau lòng của cô gái ấy. Hàng chục năm đi tìm kiếm mẹ ruột nhưng khi mình ở trước mắt thì bà ấy lại không nhận ra, còn đối xử không tốt, nói ra những lời khó nghe. Cầm chiếc vòng kỷ vật đặt lên tay bà Nhung, Vân Trang xác định mối quan hệ sẽ không thể quay về như ngày xưa nữa. Đây là chiếc vòng mà chị Yến đã tặng con gái trong ngày lên đường vào Nam với lời hứa sẽ sớm quay lại đón con, nhưng rồi chị để cho con bé chờ đợi trong vô vọng.
>>>Xem thêm: Thương Ngày Nắng Về tập 7: Mẹ chồng Vân Khánh vừa debut đã khó ưa
Tui còn nhớ năm đó, bé Hoa hỏi một câu mà như biết trước tương lai: “Mẹ dẫn con đi ăn phở, mua cho con chiếc vòng này, rồi mẹ rời con mà đi đúng không?”. Cô bé bắt mẹ hứa phải quay trở lại, nếu không thì sẽ đi tìm. Gần 20 năm trôi qua, thực sự Vân Trang đã giữ lời hứa đi tìm mẹ, nhưng bà Nhung thì không. Ngay cả đến con gái ở cạnh mình bấy lâu mà bà cũng không linh tính nhận ra, thì tui thấy thật là đáng trách.
Cơn mưa trút xuống khi Vân Trang quay gót đi, để lại người mẹ bàng hoàng thức tỉnh. Cầm chiếc vòng “che mưa che nắng” trên tay, bà biết mình đã phạm một sai lầm khó lòng cứu vãn. Còn với Vân Trang, một khi cô đã quyết thì không điều gì thay đổi. Cô từ bỏ ý định tìm mẹ để bảo vệ cho mẹ, từ bỏ danh phận ở tập đoàn Hoàng Kim. Hoá ra bao lâu nay cô ấy biết rõ mẹ chính là bà Nhung, và cô làm đủ mọi cách mọi việc để thể hiện bản lĩnh của mình để mẹ nhận ra mình, ấy vậy mà… hoá thành công cốc.
Diễn xuất của Huyền Lizzie trong phân cảnh này khiến tui nổi hết da gà vì quá xuất sắc. Nước mắt rơi đúng chỗ, chất giọng truyền cảm và biểu cảm gương mặt vừa đủ, không lên gân, không làm lố cảm xúc, vừa thể hiện nỗi buồn hiện rõ, vừa giữ được phong thái của một nữ cường, không mềm yếu van xin. Tui cho rằng Huyền Lizzie đã cảm nhận được nhân vật Vân Trang rất rõ để cô ấy sống trong vai diễn này, và đã thành công.
Tuy nhiên, cảnh phim này chỉ là giai đoạn đầu của phim Thương Ngày Nắng Về thôi chứ chưa phải là kết thúc. Tui tin chắc mẹ con sẽ gặp lại nhau, quay về với nhau. Chỉ có điều, khi ấy thì bà Nga bán bún riêu phải làm thế nào khi con gái nuôi tìm thấy mẹ ruột? Chắc bà sẽ buồn lắm. Công sinh không bằng công dưỡng, 20 năm qua, Vân Trang là tất cả với bà Nga. Thôi thì các bạn cứ chờ xem tiếp phim Thương Ngày Nắng Về cùng tui để biết rõ nha.
>>Xem thêm: Thương Ngày Nắng Về: Xa cách hơn 10 năm, bé Hoa giận mẹ ruột
Bài viết của Bé Ba Khó Tính trên DienAnh.Net
Nếu bạn cũng mê phim Việt thì theo dõi nhiều bài viết hơn tại đây nha! Còn muốn “hóng hót” tin tức hay ho về những phim khác thì nhanh tay click vào mạng xã hội DienAnh.Net để đọc thêm nhiều điều hay ho nha!
Facebook - bình luận