Nhiều người trong chúng ta đang bị tra tấn hàng ngày bởi cảm giác vô hình về những thảm họa sắp xảy ra. Một điều gì đó khủng khiếp dường như đang tìm đến cuộc đời mình:
– Chúng ta sẽ bị bỏ rơi.
– Chúng ta sẽ bị sỉ nhục và xấu hổ.
– Chúng ta sẽ bị công khai chế giễu.
– Chúng ta sẽ mất kiểm soát thể chất đối với bản thân mình
– Chúng ta sẽ bị coi là kẻ thất bại, lập dị hoặc mất nhân cách…
Nỗi sợ hãi về những thảm họa sắp xảy ra dẫn đến trạng thái phải cảnh giác cao độ: nơi chúng ta thường xuyên lo lắng và bất an, áp lực và sợ hãi, cuộc sống lúc đó thực sự rất bất hạnh. Mọi người có thể cố gắng trấn an chúng ta, nhưng càng làm như vậy lại càng chẳng đi đến đâu, nỗi kinh hoàng thì vẫn còn đó.
Con người thời hiện đại thường không tránh khỏi lo lắng bất an
Một cách dễ dàng để phá vỡ sự bế tắc và vượt qua nỗi sợ hãi
Hãy suy ngẫm về một trong những câu nói hay nhất của tất cả các liệu pháp tâm lý hiện đại, được phát biểu bởi nhà phân tâm học người Anh Donald Winnicott: “Thảm họa mà bạn sợ sẽ xảy ra đã xảy ra rồi”. Nhưng Winnicott nói thêm, thảm họa đó đã xảy ra và nó cũng đã bị lãng quên. Đó là tất cả những gì đang làm cho chúng ta rất mệt mỏi và lo lắng. Nếu tương lai trở nên tươi sáng hơn, chúng ta sẽ cần phải nhớ về thảm họa và định vị nó ở nơi nó thực sự thuộc về – một cách an toàn nhưng cũng đầy bi thương – trong quá khứ.
Thật kỳ lạ là lẽ ra chúng ta phải quên đi thảm họa, nó nên biến mất khỏi bộ nhớ rồi. Nhưng đó là vấn đề của sang chấn tâm lý. Quá khổ sở khi tâm trí liên tục bị kìm giữ trong tiềm thức, được xử lý bằng lời nói thì thầm, và do đó nó bị đẩy vào những vùng không xác định và cũng không thể đặt tên của tâm trí, nơi nó tạo ra sự tàn phá liên tục đối với tinh thần con người.
Thảm họa mà bạn sợ sẽ xảy ra thì đã xảy ra rồi
Để bắt đầu làm chủ những chấn thương từ việc lo lắng về nỗi sợ hãi đã xảy ra, chúng ta có thể thiết kế ngược lại một bức tranh về những gì đã phải xảy ra từ lâu, trong những năm quá khứ mà giờ đây ta không thể dễ dàng nhớ đến. Cuối cùng thì chúng ta phải đối mặt với thực tế khó khăn sẽ xảy ra trong tương lai, nhưng điều thú vị là việc đó đã từng tồn tại trong quá khứ và ta cũng đã từng vượt qua nó một cách đơn giản rồi.
Để có thể đưa những điều này vào thực tế là vô cùng khó khăn, bởi ta không thể làm điều đó theo mệnh lệnh của tâm trí mình được. Nó đòi hỏi thời gian, hoàn cảnh thoải mái, có thể là âm nhạc, một chuyến tàu hoặc một chuyến bay dài, trò chuyện với bạn bè hoặc cần đến bác sĩ trị liệu, một hoặc hai đêm khi bạn phải thức rất khuya với tập giấy và bút, không điện thoại và không internet, chỉ suy nghĩ trong khi phần còn lại của thế giới đang ngủ say.
Làm chủ căng thẳng thường ngày là ưu tiên hàng đầu
Thực tế không đáng sợ đến thế
Đến cuối cùng, một số ký ức có khả năng sống lại, cùng với rất nhiều nỗi buồn và (lý tưởng hơn) là lòng trắc ẩn đối với bản thân. Bạn sẽ không thể ngay lập tức trở thành một gã khổng lồ không sợ hãi, một người đã được tạo ra để cảm thấy bản thân mình như một con quái vật.
Một người không sắp sửa bị bỏ rơi, một người đã từng bị cuộc sống bỏ lại phía sau… Điều này không có nghĩa là không bao giờ có điều gì phải sợ hãi trong hiện tại. Nhưng chúng ta có thể phân biệt giữa việc vượt qua nỗi sợ hãi đơn thuần và tình trạng khủng hoảng tinh thần dữ dội.
Thực tế có thể đang diễn ra một cách đáng sợ, nhưng chúng lại không quá kinh hoàng như ta vẫn tưởng, bởi một lý do đơn giản duy nhất, đó là vì chúng ta – những người trưởng thành – có được đặc quyền của người lớn để có được sự tự do cơ bản, quyền tự quyết và sự độc lập tuyệt đối.
Đến cuối cùng thì mọi thứ cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi
Chúng ta có thể hành động, phản ứng, giải quyết những điều tồi tệ xảy ra với cuộc đời mình, theo cách mà những đứa trẻ bị tổn thương không bao giờ có thể làm được. Cuộc sống có thể rất khó khăn, nhưng chúng ta không bao giờ cần phải khiếp sợ về nó như khi thảm họa ban đầu xảy đến.
Kết: Rất có thể, sẽ không có điều gì tồi tệ như chúng ta lo sợ sẽ tìm đến suốt cả phần đời còn lại, không phải vì chúng ta may mắn mà bởi vì chúng ta đã rất đen đủi trong quá khứ – và chính điều xui xẻo này, chứ không phải là điều gì đó trong thế giới thực, đang đưa con người đến nỗi oan ức và nghiệt ngã bởi sợ hãi đối với cuộc sống ngày hôm nay. “Ông trời không lấy đi của ai tất cả. Vũ trụ sẽ đền đáp cho bạn những gì nó đã lấy mất”.
Facebook - bình luận