x

Đăng nhập

Comming soon...

Review phim

Âu Mỹ

WarHunt: Phim sinh tồn làm không tới, cái kết chán chẳng muốn nói

Xì Bàng 14:35 - 16/05/2022

WarHunt (Rừng Săn Người) có nhiều ưu thế cho phim thuộc thể loại sinh tồn khi khai thác bối cảnh Thế chiến 2 đi kèm với ma thuật. Thế nhưng, câu chuyện lại được dẫn dắt một cách vô cùng nhàm chán. Sinh tồn thì không tới mà ma thuật cũng chẳng ra làm sao. Mình đã càng thất vọng tràn trề hơn trước cái kết không thể lí giải nổi của phim này. 

Câu chuyện phim xoay quanh đội quân tinh nhuệ củaTrung sĩ Brewer (Robert Knepper thủ vai) vào tìm xác một chiếc máy bay của Không quân Mỹ trong Thế chiến 2. Theo lời của Thiếu tá chỉ đạo Johnson (Mickey Rourke), chiếc máy bay nằm trong Rừng Đen của phe Đức mang theo một tập tài liệu mật quan trọng về cuộc chiến. 

Đi theo đội quân của Brewer là anh chàng tình báo Walsh (Jackson Rathbone), người được Thiếu tá Johnson giao nhiệm vụ quan trọng là điều tra về nguồn gốc của Cây sự sống và cuốn sách liên quan các phép thuật ma quái cổ xưa của phù thủy. Càng đi vào rừng sâu, đội quân càng trở nên hỗn loạn khi bị nhóm gồm 3 nữ phù thủy chi phối. 

>>> Xem thêm: Warhunt và những phim kinh dị "nghẹt thở" về đề tài sinh tồn

Đầu tiên, WarHunt có một ý tưởng khá hay khi kết hợp yếu tố nhà binh đi kèm với ma thuật nhưng thực sự mà nói cách thể hiện chẳng đâu vào đâu. Bối cảnh phim chủ yếu diễn ra ở Rừng Đen, nó gợi nhiều cho mình đến các phim như Twillight với màn sương mỏng manh cổ xưa hơn là gợi ra sự kinh dị. 

WarHunt đi theo lối mòn đã quá cũ kì khi khai thác câu chuyện nhà binh có thể thấy ở bất kì phim nào thuộc thể loại quân sự trước đây. Những người lính của Brewer hoàn toàn không biểu hiện được sự tinh nhuệ khi liên tục đưa ra những phán đoán sai lầm. Và phim cũng chẳng có những màn hành động, tác động vật lí như mình đã kì vọng trước đó. 

>>> Xem thêm: Trailer WarHunt: Màu sắc u tối nhưng chưa đủ gây sợ

Người đứng đầu nhóm lính là Trung sĩ Brewer ban đầu được xây dựng rất tốt với nét tính cách tận tụy điển hình nhưng về sau lại thay đổi 180 độ một cách khó hiểu. Nếu ở tình huống bị nhốt trong khu rừng nhiều ngày, sức khỏe tinh thần của nhân vật trở nên bất ổn thì còn hợp lí nhưng đằng này với người dày dạn kinh nghiệm thực chiến như Brewer thì chưa thuyết phục mình lắm. 

Ngoài tình huống bị lạc trong rừng ra thì phim cũng không có gì đặc biệt mang tầm vóc của một phim sinh tồn như đã giới thiệu. Các nhân vật hoàn toàn bị khống chế bởi vòng tròn lẩn quẩn của khu rừng ma quái này. 

Yếu tố tâm linh, ma quái trong phim cũng chưa được đầu tư kĩ lưỡng. Khu rừng Đen cũng chỉ là một khu rừng bình thường không hơn không kém, vừa chẳng thơ mộng mà cũng chẳng kinh dị chút nào. 

Phần lớn ma thuật được thể hiện qua những chiếc lông quạ đen và tiếng thầm thì tụng niệm thần chú của các nữ phù thủy. Các hình vẽ cổ xưa cũng như các hình nộm với những đường may cũng không mang nhiều ý nghĩa liên quan đến phép thuật. 

Và hơn thế nữa, ba nữ phù thủy hoàn toàn chưa đủ ác cũng như chưa đủ mạnh khi không có màn đấu phép nào. Thậm chí họ còn phải đánh tay đôi theo đúng nghĩa đen với Walsh và Johnson về cuối phim. Càng buồn cười hơn là phù thủy cũng bay màu vì trúng đạn và trúng khí gas như người thường. 

Sự xuất hiện của các phù thủy cũng được thực hiện vô cùng sơ sài, như chỉ cho có khiến mình không khỏi hoài nghi về chất lượng của phim này. Hoàn toàn không có sự tà ác, ma quái nào được biểu hiện qua ba nhân vật. Thậm chí, các cảnh quay chớp nhoáng còn khiến mình không kịp nhớ mặt những phù thủy này. 

Điểm trừ lớn nhất phim theo mình chính là cách giải quyết đoạn kết. Sự bay màu của quá nhiều lính lác lại được lí giải bởi một kế hoạch có như không có của chỉ huy Johnson. Nhân vật Walsh sau khi đi ra khỏi căn hầm lại trở thành bộ dạng của phù thủy khiến mình không giải thích nổi và có lẽ đây là khúc mắc lớn nhất của phim. 

Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, nhìn mãi Xì Bàng cũng thấy được hai ưu thế của phim này. Thứ nhất, cốt truyện nhiệm vụ song song giữa Walsh và đội quân ít nhiều cũng góp phần thu hút sự chú ý ở mở đầu phim cho mình. Tiếp đó, diễn xuất của Jackson Rathbone thực sự gánh còng lưng cả phim. Nhân vật Walsh thu hút mình từ đầu đến cuối bởi sự khôn lõi và đôi mắt tinh ranh của người trong ngành tình báo. 

Nhìn chung, WarHunt đã quá tham vọng khi gồng gánh nhiều chất liệu từ kinh dị, ma thuật đến sinh tồn, chiến tranh và cả tâm linh. Các yếu tố được hòa trộn một cách hời hợt, thoáng qua và thực sự thiếu điểm nhấn. Với Xì Bàng, đây không phải là một trải nghiệm điện ảnh xuất sắc và sẽ phí tiền nếu bạn đến rạp. 

Nếu bạn đã xem phim, hãy comment để lại ý kiến bên dưới nhé. 

*Bài viết của Xì Bàng gửi về DienAnh.Net

Xem đầy đủ thông tin và review hay về WarHunt (Rừng Săn Người) tại Thư Viện Phim và Phim Hay Sắp Chiếu nhé.

Facebook - bình luận

Bài Cùng chuyên mục

Làm Giàu Với Ma: Phim kinh dị còn nhiều thiếu sót của Hoài Linh

Nga Cao

Nga Cao

“Làm giàu với ma" - phim có Tuấn Trần, NSƯT Hoài Linh đóng chính kết hợp phong cách tình cảm - gia đình với kinh dị.

Quỷ Ăn Tạng (Tee Yod): Vẫn giữ được sự rùng rợn của nguyên tác

Nga Cao

Nga Cao

Quỷ Ăn Tạng xứng danh là bộ phim kinh dị "nặng đô" đạt doanh thu cao nhất tại "Xứ Chùa Vàng", phim vẫn giữ được những điều cốt lõi của câu chuyện nguyên tác.

Quỷ Cẩu: Truyền tải được nhiều thông điệp nhưng làm kỹ xảo chưa tốt

Lindo

Lindo

Quỷ Cẩu có nội dung chỉn chu, quy tụ dàn diễn viên thực lực của cả hai miền Nam - Bắc nhưng phần hiệu ưng, kỹ xảo của phim được làm chưa thực sự tốt.

Một Mình Vẫn Ổn't: Tình đầu tan chảy chậm rãi với nhiều dư vị

Nga Cao

Nga Cao

Bộ phim gây ấn tượng với cốt truyện đơn giản nhưng gởi gắm nhiều thông điệp sâu sắc cùng hương vị tình đầu tan chảy chậm rãi trong từng thước phim.

Đế chế Napoleon: Thiên sử thi hoành tráng nhưng còn nhiều thiếu sót

Nga Cao

Nga Cao

Joaquin Phoenix đầy mê hoặc khi hóa thân thành hoàng đế nước Pháp lừng danh trong siêu phẩm của Ridley Scott - Đế chế Napoleon.

Cô giáo em là số một: Thiện chiến thắng ác trong môi trường học đường

Nga Cao

Nga Cao

Cô Giáo Em là Số 1 - Brave Citizen: Quá trình “thực hiện công lý” của cô giáo trung học mang đến cho khán giả những cảm xúc sảng khoái và dễ chịu.