Vào thời điểm khốn cùng nhất của cuộc đời, tôi luôn tâm niệm rằng chúng ta vẫn đang sở hữu một sinh mệnh đáng để níu giữ. Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, xe đến chân núi ắt có đường. Việc đến tận cùng tự nhiên ổn, người đến đường cùng sẽ hồi sinh. Ở cuối đường hầm tối đen như mực, tôi luôn tin rằng có ánh sáng đang le lói đang chờ phía bên kia.
1. Dựa vào người khác, ta sẽ nhận lấy thất bại
Chúng ta sở dĩ phải cố gắng không ngừng nghỉ là bởi vì muốn tự mình quyết định vận mệnh cho bản thân. Thành công hay thất bại đều do một tay con người định đoạt. Cứ ngồi trông chờ vào người khác giúp sức thì thật là phí công vô ích.
Thực tế luôn chứng minh rằng trên thế giới này chẳng có ai để tâm đến quá khứ, hiện tại và thậm chí tương lai của chúng ta sẽ ra sao. Hoặc là tự mình phải tiến lên, hoặc là nhìn người khác thành công và mình vẫn ngồi đây oán trách. Điều kỳ diệu chỉ xảy ra khi chúng ta biết dựa vào chính mình, biết tự sắp xếp và thay đổi tương lai của mình mà thôi.
2. Dựa vào chính mình mới mong thành công lâu dài
Sống trên đời, không ai dám mạnh miệng nhận rằng mình chưa bao giờ gặp khó khăn. Đối với người thành công, áp lực chính là động lực để rèn dũa bản thân. Nếu lúc nào cũng nghĩ đến việc ỷ lại vào sự giúp đỡ của người khác, chẳng khác nào tự đưa mình vào thế bị động. Chỉ khi tự mình vượt qua sóng gió, không khuất phục trước biến cố cuộc đời, đó là đã đứng vững và dần trở thành chỗ dựa vững chắc cho chính mình và người thân sau này.
Càng trốn tránh, khó khăn càng tìm đến. Chúng ta càng chững lại thì xã hội càng muốn đào thải. Cách duy nhất là đối mặt và vượt qua. Con đường luôn đầy chông gai, nhưng chỉ cần dám đương đầu, chúng ta sẽ càng mạnh mẽ, càng dễ dàng ứng phó với cuộc đời. “Đừng cầu mong có một cuộc sống dễ dàng, hãy cầu mong bạn có đủ sức mạnh để vượt qua những giông tố của cuộc đời” – Lý Tiểu Long
Tất nhiên không phụ thuộc vào người khác không phải là thu mình lại và không giao tiếp với ai. Quan trọng nhất là chúng ta phải hiểu điều gì nên nhờ vả và điều gì phải tự mình giải quyết. Người có nội tâm mạnh mẽ, khi gặp chuyện sẽ tìm cách gỡ rối trước mới mở miệng nhờ người khác sau.
3. Câu chuyện về quý nhân
Trong cuộc đời này, không phải ai cũng gặp may mắn được quý nhân phù trợ những lúc ngặt nghèo khốn đốn. Bữa tiệc nào rồi cùng sẽ tàn, dù có được nâng đỡ cũng khó lòng sánh bước bên nhau dài lâu. Có một câu chuyện cổ rằng:
Một người đứng dưới mái hiên trú mưa thì thấy một hòa thượng cầm dù đi qua. Người này liền gọi hòa thượng: “Nghe nói hòa thượng phổ độ chúng sinh; ông hôm nay có thể dẫn tôi đi một đoạn được không?”.
Hòa thượng trả lời: “Tôi đang ở dưới mưa còn anh thì lại đang đứng dưới mái hiên. Mà dưới hiên thì không bị ướt nên anh không cần tôi độ”.
Nghe thấy vậy, người này lập tức bước ra khỏi mái hiên và đứng dưới mưa. Anh ta nói: “Bây giờ tôi cũng đứng dưới mưa rồi, giờ ông nên độ tôi rồi phải không?”.
Hòa thượng nói: “Anh ở dưới mưa, tôi cũng ở dưới mưa. Tôi không bị ướt là bởi vì có dù; anh bị ướt là bởi vì không có dù. Cho nên không phải là tôi độ chính mình mà là cây dù đã độ tôi. Anh muốn được độ thì không cần phải tìm tôi. Xin hãy tự đi tìm một cây dù!”. Vị hòa thượng nói xong liền rời đi.
Câu chuyện ngắn nhưng đạo lý thật thâm sâu. Đừng ngồi chờ sung rụng mà hãy tự mình hành động. Dựa vào núi thì núi sẽ đổ; dựa vào người thì người sẽ rời đi; duy chỉ có dựa vào chính mình thì mới có thể ung dung đối diện với mưa gió cuộc đời.
Kết: Cho dù hiện tại, chúng ta không đủ sức mạnh, không đủ tiềm lực nhưng chỉ cần biết nỗ lực từ bên trong, dù khó khăn, dù khổ sở thế nào cũng luôn có cách để vượt qua. Phải luôn có dũng khí thì sau đó mới có đủ năng lực để thay đổi hiện trạng và tương lai của chính mình.
* Bài viết của Tian Yi chia sẻ tại box Cafe Danner
Đường đời không bao giờ chỉ trải đầy hoa hồng, nếu bạn có những hành trình vượt qua khó khăn trong cuộc sống , mời bạn bấm vào đây để đăng bài trao đổi bàn luận cùng mọi người.
Facebook - bình luận