x

Đăng nhập

Comming soon...

Review phim

Âu Mỹ

Elvis: Austin Butler đã cố hết sức nhưng vẫn không cứu được kịch bản

Salonpas 07:35 - 22/06/2022

Baz Luhrmann, vị đạo diễn từng gây ấn tượng với lối phim phô trương và đầy hào nhoáng trong các tác phẩm danh tiếng một thời như Moulin Rouge!, Romeo – Juliet, The Great Gatsby,… nhưng có vẻ lại “đuối sức” trước kịch bản Elvis lần này.

Thường xuyên “nhấn ga không phanh” với những nhân vật giả tưởng, những sự kiện đề cao lối sáng tạo nhưng khi khai thác về người thật việc thật thì Luhrmann lại không biết làm thế nào để trình bày sự phức tạp của cuộc sống đang hiện hữu. 

Với các bộ phim của Luhrmann, anh ấy hầu như luôn muốn tạo ra một câu chuyện cổ tích xa hoa. Nên khi đối diện với những xâu chuỗi về cuộc đời huyền thoại âm nhạc Presley thì phong cách ấy lại trở nên không phù hợp, đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến bộ phim về tiểu sử của Elvis lại trở nên “chệch nhịp” như vậy.

Phim dõi theo những thăng trầm cuộc đời của ca sĩ huyền thoại qua góc nhìn của người quản lý của anh ấy - Đại tá Tom Parker (Tom Hanks). Parker mở đầu câu chuyện bằng lời khẳng định ông ta không hại Elvis mà ông ta đã hại chính mình. 

Parker cũng đã có câu nói đầy suy ngẫm rằng bạn có làm mười điều ngu ngốc cũng không thành vấn đề, miễn là bạn làm một điều thông minh. Và dường như Luhrmann cũng áp dụng cách tiếp cận này cho câu chuyện lần này.

Điều sai lầm của vị đạo diễn là mở ra những đoạn tiểu sử quá đỗi quen thuộc mà ai ai cũng có thể tìm trên Wikipedia về Presley và tô điểm lên đó bằng những màn trình diễn sân khấu dày đặc thay vì lọc lại những sự kiện đắc giá, tập trung khai thác những yếu tố phức tạp của cuộc đời cố ca sĩ.

Phim có đề cập đến những người phụ nữ đến và đi trong cuộc đời của Elvis nhưng tất cả lại trôi tuột đi quá nhanh, Luhrmann không hề chú trọng đến yếu tố quan trọng này. Mình có cảm giác như lần này vị đạo diễn lại biến câu chuyện về Elvis thành câu chuyện cổ tích của chính mình.

Dù có ý tưởng là xây dựng mối quan độc hại của cố ca sĩ với người quản lý, trong khi Parker là người có mưu cầu trục lợi cho bản thân thì Elvis lại hết lòng với âm nhạc, với lý tưởng mình theo đuổi, và chính sự đối lập của hai tư tưởng cũng là điểm mấu chốt dẫn đến bi kịch mang tính thời đại như vậy.

Nhưng Luhrmann lại chọn một cách tiếp cận đầy khoa trương và rỗng tuếch khi đào sâu vào việc tìm hiểu về quá khứ của Parker hoặc những trò hề trong lễ hội của anh ta. Vì sở dĩ nhân vật này không cần thiết để được xuất hiện nhiều như vậy nên những thước phim này thật dư thừa.

  >> Xem thêm: Trailer Elvis: Màn tại hiện về huyền thoại âm nhạc một thời

Một lỗi khá buồn cười nữa của Luhrmann chính là cố gắng đưa bầu không khí tiệc tùng của Moulin Rouge! hay The Great Gatsby cho phép nhiều thời đại âm nhạc kết hợp đan xen với nhau tạo thành một mớ hỗn độn vào trong Elvis – một bộ phim rất cần độ sâu lắng nhất định.

Nếu trong một thế giới nào đó do Luhrmann tạo ra, tất cả những yếu tố này có thể rất thú vị. Nhưng trong một câu chuyện được cho là dựa trên thực tế, quan trọng hơn nhân vật lại là cả một tượng đài một thời thì những thủ thuật “dùng bừa” này lại trở nên thiếu suy nghĩ và ngớ ngẩn.

Trái với những lỗ hổng kịch bản được đề cập nãy giờ, sự “ân sủng” của Elvis là màn trình diễn đầy mê hoặc của Butler, nam diễn viên tỏa sáng dù trong một kịch bản nhàm chán không có nhiều điểm nhấn.

Qua phần trình diễn của Butler, mình cảm tưởng rằng một lần nữa huyền thoại âm nhạc Elvis được sống lại với những cú lắc hông hay những ca từ ngân vang trên sân khấu. Elvis khám phá cách Presley thường chỉ là chính mình khi anh ấy có khán giả, và tất cả điều đó được Butler tái hiện lại một cách sống động. 

Đặc biệt, nam diễn viên còn luôn dè chừng mình, đảm bảo rằng vai diễn Elvis của anh không rơi vào tình trạng châm biếm – một nhiệm vụ khó hoàn thành khi tái hiện lại thời điểm mà Elvis chịu nhiều áp lực đè nặng lên trái tim và tâm trí nhất.

Từ một đứa trẻ lo lắng sợ hãi khi bước lên sân khấu nhỏ, đến Elvis dạng dĩ cống hiến hết cuộc đời sự nghiệp, kể cả lúc lâm chung. Mọi giai đoạn trong cuộc đời của nam danh ca đều được Butler phác họa lên một cách tròn trịa và chân thật nhất.

 >> Xem thêm: Elvis: Giới phê bình nói gì về sự trở lại của đạo diễn Luhrmann?

Với một kịch bản dài hơn 2 tiếng rưỡi nhưng lại có điểm sáng duy nhất ở mỗi màn thể hiện của diễn viên thì quả thật là một bước lùi trong phong cách làm phim của vị đạo diễn tên tuổi này. Trái với những kỳ vọng trước kia thì Elvis lại khiến mình hụt hẫng bởi những thước phim hời hợt như vậy.  

* Bài viết của Salonpas chia sẻ tại box Mọt phim Review

Nếu bạn là người đam mê Phim Âu Mỹ và loạt tác phẩm tiểu sử người nổi tiếng , mời bạn bấm vào đây để đăng bài trao đổi bàn luận cùng mọi người.

Bạn cần tìm thông tin dữ liệu và đọc review về phim Elvis (2022)? Hãy truy cập vào DAN Wiki để có tất tần tật những nội dung bạn cần đấy: bấm vào đây

Facebook - bình luận

Bài Cùng chuyên mục

Làm Giàu Với Ma: Phim kinh dị còn nhiều thiếu sót của Hoài Linh

Nga Cao

Nga Cao

“Làm giàu với ma" - phim có Tuấn Trần, NSƯT Hoài Linh đóng chính kết hợp phong cách tình cảm - gia đình với kinh dị.

Quỷ Ăn Tạng (Tee Yod): Vẫn giữ được sự rùng rợn của nguyên tác

Nga Cao

Nga Cao

Quỷ Ăn Tạng xứng danh là bộ phim kinh dị "nặng đô" đạt doanh thu cao nhất tại "Xứ Chùa Vàng", phim vẫn giữ được những điều cốt lõi của câu chuyện nguyên tác.

Quỷ Cẩu: Truyền tải được nhiều thông điệp nhưng làm kỹ xảo chưa tốt

Lindo

Lindo

Quỷ Cẩu có nội dung chỉn chu, quy tụ dàn diễn viên thực lực của cả hai miền Nam - Bắc nhưng phần hiệu ưng, kỹ xảo của phim được làm chưa thực sự tốt.

Một Mình Vẫn Ổn't: Tình đầu tan chảy chậm rãi với nhiều dư vị

Nga Cao

Nga Cao

Bộ phim gây ấn tượng với cốt truyện đơn giản nhưng gởi gắm nhiều thông điệp sâu sắc cùng hương vị tình đầu tan chảy chậm rãi trong từng thước phim.

Đế chế Napoleon: Thiên sử thi hoành tráng nhưng còn nhiều thiếu sót

Nga Cao

Nga Cao

Joaquin Phoenix đầy mê hoặc khi hóa thân thành hoàng đế nước Pháp lừng danh trong siêu phẩm của Ridley Scott - Đế chế Napoleon.

Cô giáo em là số một: Thiện chiến thắng ác trong môi trường học đường

Nga Cao

Nga Cao

Cô Giáo Em là Số 1 - Brave Citizen: Quá trình “thực hiện công lý” của cô giáo trung học mang đến cho khán giả những cảm xúc sảng khoái và dễ chịu.