Bạn đã bao giờ thực sự “suy nghĩ về những suy nghĩ” của mình? Hay đã bao giờ tự bản thân có thể chấm dứt hết mọi suy nghĩ?
Trong cái khoảnh khắc tôi nhận ra mình đang suy nghĩ về những vấn đề trừu tượng vô cùng hiếm có, mọi sự quan tâm đến những lo âu tầm thường như ăn mặc, ngủ nghỉ, vui chơi giải trí không có chỗ để được thể hiện; những nỗi sợ hãi về bệnh tật hay cái chết cũng không còn tồn tại dưới bất kỳ một dạng ý thức nào.
Suy nghĩ về “những suy nghĩ của mình” là quá trình đi tìm lời giải cho sự tồn tại của con người
Lúc này chỉ còn có ta với nhận thức thuần khiết nhất của mình về thế giới và về con người. Những câu hỏi nặng tính triết học cứ thế tuôn chảy liên tục không ngừng nghỉ trong trí óc. Chúng ta như thể được hòa quyện làm một với không gian xung quanh, với cỏ cây hoa lá, với chim muông và bầu trời cao vời vợi. Chúng ta tiệm cận với một dạng bản thể khác của mình mà ngày thường ta khó lòng tìm thấy.
Ta đang sống cùng với tâm thức bậc cao của ta – thuật ngữ được dùng thường xuyên trong triết học tôn giáo để chỉ một loại nhận thức siêu việt hơn về con người và vũ trụ, mô tả những dạng năng lượng có thể đưa tâm thức lên một tầm cao rất khó đạt đến trong trạng thái nhận thức bình thường.
Triết học tôn giáo cho rằng tâm thức bậc cao là thứ mà con người nên hướng đến
Tâm lý chúng ta dễ dàng cảm thấy một sự khó chịu nhất định khi bàn về các vấn đề thuộc tôn giáo và tâm linh. Nhưng hai đối tượng này chỉ là một vỏ bọc bên ngoài mang tính “cứu cánh” cho con người để có thể thoát ra khỏi những khổ ải và phiền muộn trong đời sống thế tục.
Khái niệm về tâm thức bậc cao vẫn sẽ xuất hiện trong tư duy của cả người vô thần hay không có tôn giáo. Nó là một dạng thức cao cấp của tâm trí con người, một loại hình tư duy vượt trội thoát ra ngoài giới hạn suy nghĩ về đời sống tầm thường.
Tâm thức bậc cao hướng vào không-thời gian bao la và các vật thể trừu tượng nhiều hơn so với suy nghĩ về những nhu cầu thiết yếu hằng ngày. Nó được tạo nên từ nghiền ngẫm, suy luận và phán đoán hơn là từ những ý nghĩ và hành động mang tính phản xạ tự nhiên.
Tâm thức bậc cao hướng về không gian bao la và các vấn đề trừu tượng
Là con người, với quá nhiều mối lo âu và bận tâm trong ngày, chúng ta dành phần lớn thời gian để tâm trí mình hoạt động dưới một trạng thái cấp trung bình hoặc cấp thấp, ta hướng suy nghĩ của mình vào nhà cửa, xe cộ, công việc hay con cái.
Chúng ta bị một lớp màng ngăn vô hình giữa việc phải làm mọi cách để tồn tại và làm thế nào để sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn. Vòng xoáy liên tục của cuộc sống thường nhật gây trở ngại cho tinh thần chúng bằng cách hướng mọi sự chú ý mà ta có được đến những sự việc mang tính thực tế và bản năng hơn là trầm tư suy nghĩ về các đối tượng mang nặng tính tâm linh. Những câu hỏi như “hôm nay ta ăn gì?”, “ngày mai công việc sẽ như thế nào?” và “hôm qua ta có lỡ gây hiềm khích với ai không?” luôn xuất hiện thường xuyên trong tâm trí chúng ta hơn là những khúc mắc về các vấn đề trừu tượng như sự tồn tại của con người có ý nghĩa gì đối với vũ trụ chẳng hạn.
Trăn trở về cơm áo gạo tiền khiến con người mất đi sự nhạy cảm trong suy nghĩ
Thứ mà tâm trí chúng ta luôn cần và hướng đến mỗi khi hoàn cảnh cho phép đó là những quan sát có chiều sâu vào trong những câu hỏi thiên về tinh thần hơn là vật chất, trong khi cuộc sống lại đòi hỏi những cái nhìn rõ ràng và thực tiễn cùng với thái độ sống phi nội tâm. Đây chính là nhận thức bậc thấp mà phần não bò sát của con người phản ứng trước điều kiện sống thông thường để có thể tồn tại một cách dễ dàng trên Trái đất này.
Một trở ngại để chúng ta có thể tiến gần hơn đến những giá trị thuần khiết của tinh thần là việc ta không nhận biết được mình có não bò sát – bộ phận điều khiển tâm trí hăng hái nhất trong não bộ. Nó hoạt động mạnh mẽ khi chúng ta lâm vào tình cảnh nguy hiểm, khi ta sắp chết đói, chết khát hay chết rét. Nó làm mọi cách để chúng ta có thể bảo vệ được sự tồn tại của mình trước rồi mới đến các ưu tiên cao cấp tiếp theo trong nhận thức.
Tâm trí một người bình thường sẽ tập trung vào những vấn đề cơ bản như ăn uống, ngủ nghỉ
Điều kiện để nhận ra chúng ta có thể đạt đến tâm thức bậc cao là việc ở một mình và suy nghĩ về những thứ không ảnh hưởng đến sự tồn tại cơ bản mà mình buộc phải giải quyết như ăn, ngủ, nghỉ, làm việc và kiếm tiền.
Những khoảnh khắc cực kỳ hiếm hoi mà ta có cơ hội tiếp xúc với dạng tâm thức bậc cao này của chính ta có lẽ là vào lúc sáng sớm hoặc đêm khuya, khi mọi náo động thường nhật xung quanh đã tắt, tiếng ồn của vạn vật cũng im lặng, cơ thể thoải mái với cảm giác an toàn và tâm trí bắt đầu lan man từ nguồn gốc con người, tác nhân kiến tạo sự hiện hữu, sự tồn tại, thế giới và vũ trụ. Ta bỏ qua và xem nhẹ mọi thứ, tự bản thân thăng hoa lên một phạm trù triết học phổ quát và minh triết hơn, xóa bỏ mọi rào cản của những phiền não, dục vọng, gạt đi cả niềm kiêu hãnh và định kiến cá nhân.
Những khoảnh khắc quý giá khi chúng ta không còn phải lo lắng về đời sống hằng ngày
Trạng thái đạt đến tâm thức bậc cao không diễn ra thường xuyên trong tâm trí của tôi. Tôi cũng không khao khát luôn với tới nó để tìm thấy bình an trong tâm hồn mình, vì đơn giản tôi không thể đặt nó bên cạnh những nhiệm vụ thực tiễn khác cũng quan trọng không kém trong đời sống thường nhật. Bạn cũng đừng nhất thiết phải ép mình luôn ở trong trạng thái đó nhưng cần tận dụng nó một cách tối đa mỗi khi đạt được nó để nâng tầm cho trí thức của mình lên một phạm vi bao quát và cao cả hơn.
*Bài đóng góp của thành viên mạng xã hội DienAnh.Net.
Facebook - bình luận