Bộ phim Thương Ngày Nắng Về có cái tựa rất hay, mà gần đây tôi mới phát hiện được thông điệp đằng sau đó. Cả một quãng đường trải qua 15 tập phim với đủ mọi bi thương xoay quanh chuyện nhà bà Nga (NSƯT Thanh Quý) cùng ba cô con gái: Vân Khánh (Lan Phương), Vân Trang (Huyền LIzzie) và Vân Vân (Ngọc Huyền), tôi nhận ra hình ảnh “nắng” chính là một biểu tượng ẩn dụ mà biên kịch phim đã lồng ghép vào một cách đầy tinh tế, đại diện cho ước vọng được xóa tan mọi mây mù u tối của gia đình bà Nga.
>> Xem thêm: Vân Vân và 2 chàng Phong - Bách: Trai hư không tốt, trai tốt không vui
Nhớ lại ở đầu phim, bi kịch của bé Hoa - Vân Trang xảy ra trong một ngày mưa ảm đạm. Cô phải rời xa mẹ mình trong dư vị lạnh lẽo, buốt nhói của một cơn mưa tầm tã. Mãi sau này khi Trang gặp lại mẹ, với rất nhiều mây mù của những hiểu lầm, nghi hoặc, cô quyết tình “dứt áo ra đi” khỏi bà, trả lại chiếc vòng bạc cùng lời hứa hão năm xưa, để rồi tự "nhấn" mình vào một cơn mưa tầm tã khác.
Hình ảnh Trang quỳ xuống mặt đường, không ngừng rơi lệ thật giống với hình ảnh bé Hoa năm xưa lúc em khuỵu té khi cố chạy theo mẹ, cầu xin mẹ ở lại với mình. Như thể đây là liên tưởng cho thấy đời Trang vẫn luôn bị phủ lấp trong chuỗi ngày mưa gió ấy. Mây mù chưa bao giờ thực sự tan đi…
Có lẽ, điều mà cả hai mẹ con Trang cần chính là một ngày nắng ấm. Một ngày nắng đủ ấm để xóa đi mọi lạnh lẽo, mù sương trong mối quan hệ của hai người suốt chục năm qua. Tôi không biết khi nào thì ngày ấy đến để Trang có thể rút lại câu nói lạnh lùng “chỉ là một mối nghiệt duyên” khi nhớ về mẹ ruột mình.
Mặt khác, “nắng” cũng là một chấp niệm trong lòng cô em út Vân Vân. Nỗi ám ảnh về một mặt trời màu đỏ vĩnh viễn không được xuất hiện trên bức tranh mà cô cùng vẽ với bố năm xưa vẫn luôn âm ỉ, day dứt. Ông đã vĩnh viễn ra đi cũng trong một cảnh mưa mù đau buồn, khắc khoải, để lại khoảng trống trên bức tranh của Vân Vân - một khoảng trống của một mặt trời màu đỏ… Từ đó về sau, trong tâm trí của cô gái trẻ đã thiếu đi ánh sáng ấm áp của một mặt trời.
Cũng như Trang, Vân Vân chọn cách tự “dìm” mình vào một cơn mưa khi ký ức buồn ấy quay trở lại. Hình ảnh cô buông thõng dù trong cơn mưa xám xịt, mặc cho nước mắt tuôn rơi, thật khiến tôi phải đau lòng. Tôi thấy cô gái của chúng ta cũng đang cần một ngày nắng ấm, làm tan chảy cho những giá băng của một quá khứ không vui, để cô một lần nữa có thể thấy mặt trời đỏ lựng nơi tim mình.
>> Xem thêm: Sự bướng bỉnh của Vân Vân – Nguyên nhân gián tiếp làm 3 chị em mất bố
Thực ra, tôi thấy trong phim, nhân vật nào cũng cần có “nắng”. Đối với chị cả Vân Khánh, “nắng” sẽ sưởi ấm tình cảm gia đình, xóa đi những mây đen trong mối quan hệ giữa cô với mẹ chồng. Còn đối với bà Nga, “nắng” chính là tâm niệm được an lòng về các cô con gái của mình. Bà mong Khánh có thể tự đứng vững, gồng gánh được gia đình mình, lại mong Trang có nơi nương tựa, mong Vân nên người, sống vui vẻ. Những ước nguyện đó vẫn lửng lơ như một vạt nắng trên hiên nhà, chưa thể nào thành toàn được.
Cả nhà bà Nga dường như luôn trong cảm thức chờ đợi những ngày "nắng" về như thế. Đây cũng là tựa đề của phim. Một ẩn dụ vô cùng sâu sắc, đúng không các bạn?
Tạm khép, các bạn có đồng tình với tôi về những diễn giải xoay quanh tựa phim không? Tôi vẫn rất nóng lòng muốn được chia sẻ thêm nhiều câu chuyện hay, nhiều khía cạnh nhân văn, sâu sắc khác trong phim Thương Ngày Nắng Về để gửi đến các bạn. Các bạn hãy nhớ đón xem phim để cùng tôi bàn luận nhé!
>> Xem thêm: Chiêu "phi công" cưa cẩm sếp nữ: Làm overtime rồi mua luôn cơm tối
*Bài viết của NNgân trên DienAnh.Net
Nếu bạn cũng mê phim Việt thì theo dõi nhiều bài viết hơn tại đây nha! Còn muốn “hóng hót” tin tức hay ho về những phim khác thì nhanh tay click vào mạng xã hội DienAnh.Net để đọc thêm nhiều điều hay ho nha.
Facebook - bình luận