Chuyện Ma Gần Nhà là tựa phim điện ảnh gây sốt rần rần trong hơn 1 tuần qua. Mặc dù không phải phim kinh dị “xông đất” năm Nhâm Dần nhưng Bé Ba tui đây lại thấy là một tựa phim gây chú ý nhất, tới nỗi mà tui lo lắng cho mấy phim phát hành sau này, liệu có vượt qua được thành công của Chuyện Ma Gần Nhà hay không.
Mà nói về thành công thì nó không chỉ nằm ở doanh thu hay lời khen của người xem, mà còn ở hiệu ứng truyền thông - mạng xã hội. Đơn giản là bạn mở Facebook lên mà thấy ai cũng nhắc về nó, bàn luận về nó, chưa đi xem thì hô hào rủ rê comment tag khắp các post, xem xong về thì viết đánh giá tràn lan, rồi trở thành những nhà phân tích phim nghiệp dư nhưng vô cùng tâm huyết. Vậy là thành công quá chừng rồi còn gì, 53 tỷ đồng sau 4 ngày chiếu cũng chả mua được lượng tương tác khủng như vậy đâu nghen.
Một trong những nội dung mà tui thấy dân tình bàn luận nhiều nhất chính là câu chuyện của nhà ảo thuật do chú Mạc Can với Huỳnh Thanh Trực đóng chính. Thực ra nếu xem ở một góc độ bình thường thì chắc các bạn sẽ nghĩ đến một gia đình “cha truyền con nối”, người cha làm nghề ảo thuật rồi một vài lý do gì đó mà về hưu, tuổi già sức yếu nên truyền nghề lại cho cậu con trai.
Anh ta đi bán những món đồ ăn vặt trước cổng trường, kiêm thêm ảo thuật vui vui để cho các bé thích thú. Để rồi sau đó, một linh hồn nhỏ đi theo chỉ vì cho rằng cậu này không giữ lời hứa, lại gặp thêm một bà cụ ngày ngày chải tóc ngay trước căn hộ nhỏ chung toà chung cư, nghêu ngao hát bài nhạc kinh dị quốc dân Đừng Bỏ Em Một Mình.
Thậm chí tui thấy cho đến kết thúc phim, nhiều người vẫn tò mò vì sự bí ẩn và cho rằng mấu chốt của câu chuyện này chính là nằm ở khả năng nhìn thấy hồn ma của cậu con trai, vì cậu ấy thấy vô số hiện tượng kỳ dị và các linh hồn oan khuất. Nhưng thật ra không phải vậy đâu nha mấy bạn ơi.
Theo như tui hiểu, không tồn tại nhân vật cậu con trai ấy. Anh ta chỉ là hình bóng do người đàn ông về hưu kia tạo nên. Thuở trẻ, ông ta là một nhà ảo thuật nổi tiếng tài hoa, nhưng sau một sự cố trong lúc trình diễn đã khiến cho người bạn diễn gặp chuyện. Kể từ đó, ông ta nghỉ hưu, sống thui thủi một mình trong căn nhà chung cư cũ kỹ ấy, thờ Thần Gương và tạo ra một “đứa con”. Ông ấy muốn anh ta “thay mình” thoả chí với nghề ảo thuật, ngày ngày mang niềm vui đến cho những cô cậu học trò, cũng như an ủi tuổi già của mình.
Thực tế, những gì nhân vật của Huỳnh Thanh Trực thể hiện chính là hình ảnh của chú Mạc Can tạo ra, phản chiếu tuổi trẻ của ông ấy. Nếu bạn chú tâm thì sẽ để ý một câu thoại, “con cũng chính là ta” nhằm khẳng định sự việc “hai người là một”. Tuy nhiên, yếu tố cài cắm này quá “dark” khiến cho tui thấy nhiều người xem phim không nhận ra, thậm chí cũng không hiểu nên rồi đi về thì chê phim. Họ còn cho là phim đã bị cắt gọt bớt nên thành ra khó hiểu, vô chừng đến vậy.
Tui thì nghĩ vậy, đạo diễn Trần Hữu Tấn quá tâm huyết với việc tạo ra những cú twist trong phim, nên anh muốn cài cắm để người xem phải từng bước lật giở cảnh phim rồi vỡ oà vì tìm ra lời giải. Nói vui là đi xem phim mà vẫn phải làm bài tập về nhà ấy mà. Chẳng hạn như ở câu chuyện 1, tui còn tưởng là chuyện tình “chị chị em em”, ai ngờ lại có một bí mật kinh khủng khiếp ở phía sau ấy mà.
Sẵn đang giải thích về câu chuyện số 2 nên tui cũng muốn bàn về diễn xuất của chú Mạc Can và Huỳnh Thanh Trực. Quá xuất sắc quý vị ơi, bởi vì một người diễn viên gạo cội và một thanh niên trẻ tuổi bậc nhất trong đoàn phim Chuyện Ma Gần Nhà, mà kết hợp lại với nhau tạo thành một tác phẩm xứng tầm nghệ thuật.
Chú Mạc Can rất yếu vì tuổi tác và sức khoẻ, nhưng theo lời Trực kể, mỗi khi “321 action” là chú ấy lại đứng dậy, ung dung diễn, múa may quay cuồng theo đúng nhân vật trong phim mà mấy bạn coi đó, vô cùng ma mị và thậm chí phảng phất hình ảnh một Joker rất riêng của Việt Nam. Tui dám chắc rằng ai đi xem phim này về cũng nhớ hoài đến nhân vật của chú Mạc Can, ông ấy trừng mắt nhìn một cái hú hét banh rạp luôn.
Còn về Huỳnh Thanh Trực, sau Rừng Thế Mạng là tui đã biết lực diễn của bạn ấy rồi, không phải dạng vừa đâu. Qua đến Chuyện Ma Gần Nhà thì vừa xem vừa tấm tắc vì độ “chín” trong diễn xuất của Trực. Từ cách thể hiện, ánh mắt rồi tới nói chuyện, những diễn biến tâm lý với “người cha” của mình, không chê vào đâu được. Nhất là cái cách Trực “lên đồng” trong tạo hình chú hề cũng khiến tui nổi hết da gà.
Một bộ phim hay là khi nó mang đến nhiều giá trị, câu chuyện cho người xem phải suy ngẫm, chứ không phải rời rạp hay tắt TV là trôi tuột mất tiêu. Vậy nên với tui, Chuyện Ma Gần Nhà đã làm được điều đó, khiến cho tui phải thực sự nghiền ngẫm về những tình tiết mà đạo diễn cài cắm ẩn dụ trong phim. Còn bạn thì sao, thấy phim này thế nào, bình luận ngay bên dưới cho tui biết nha.
>>>Xem thêm: Chuyện Ma Gần Nhà bắt tay Bẫy Ngọt Ngào: “Mùa phim Tết” thực sự là đây
Bài viết của Bé Ba Khó Tính trên DienAnh.Net
Nếu bạn cũng mê phim Việt thì theo dõi nhiều bài viết hơn tại đây nha! Còn muốn “hóng hớt” tin tức hay ho về những phim khác thì nhanh tay click vào mạng xã hội DienAnh.Net để đọc thêm nhiều điều hay ho nha.
Facebook - bình luận