Cái tên Mạc Can có lẽ không còn quá xa lạ với hầu hết mọi khán giả của phim Việt Nam từ truyền hình đến điện ảnh, từ người già cho đến thế hệ trẻ ai cũng đã từng xem phim của bác. Mới đây, sau bao nhiêu tin đồn không hay thì bác Mạc Can đã trở lại màn ảnh với vai diễn mới trong Chuyện Ma Gần Nhà, hóng hớt từ những ngày đầu tiên ra trailer, bác quả không làm mình thất vọng khi tạo hình trong phim đúng chất ông già ma mị nhất làng phim kinh dị Việt, trừng mắt 1 cái là đứng tim luôn.
>>Xem thêm: Quang Trọng - Ngọc Huyền "tình bể bình" trong bộ hình mới
Từ trước đến giờ, có lẽ rất nhiều người trong chúng ta đều có những nỗi sợ của riêng họ, có người ám ảnh về những ông ba bị, có người lại bị hoảng sợ bởi mụ phù thủy,.. nhưng đối với mình thì đó chính là gã hề trong truyền thuyết. Chuyện Ma Gần Nhà đã làm sống dậy câu chuyện đó do chính bác Mạc Can thủ vai, bên cạnh gã hề cuồng tín thì bộ phim còn là một chuỗi những câu chuyện truyền thuyết đô thị gây ám ảnh nhất từ trước đến nay như cô Mía hay nhà ngoại cảm,... Tuy nhiên mình lại thấy ám ảnh bởi bác Mạc Can trong câu chuyện gã hề hơn bao giờ hết.
Lúc mới ra trailer và những hình ảnh đầu tiên thì mình khá bất ngờ về sự trở lại này của bác Mạc Can. Rũ bỏ hình tượng hiền lành, chất phác như bác vẫn thường đóng, thay vào đó là một gã hề vô cùng ghê rợn với đầu tóc xanh, khuôn mặt đỏ và đôi mắt trợn tròn, có thể nói hình tượng này khá quỷ dị. Không những thế, ông còn hay có những hành động kì quặc như lâu lâu nói mơ hay cúng kiếng, có thể nói nhân vật này có một đầu óc và tâm lý rất khó đoán và bí ẩn.
Quả không ngoa khi cho rằng bác Mạc Can trong phim là ông già ma mị nhất làng phim kinh dị Việt nửa đầu năm nay. Với độ diễn xuất chín muồi và độ nhập vai khỏi phải bàn, bác khiến mình như sống trong bộ phim vì những giây phút bác nói, bác hành động đều cảm thấy rợn người và ma mị muốn toát mồ hôi. Điểm sáng nhất có lẽ là khi trợn tròn mắt khiến tim mình hẫng một nhịp và phải cảm thán rằng bác Mạc Can diễn quá đạt, không hổ danh là một diễn viên gạo cội.
Với tạo hình kỳ quặc, lẫn vào đó là những nốt tàn nhang thật của bác Mạc Can càng khiến cho nhân vật đáng sợ hơn rất nhiều. Nhưng xem rồi mới thấy bác Mạc Can trong phim đáng thương hơn là đáng trách, ông già ma mị thật sự là một người vô cùng cô đơn, ông dường như là một gã hề trong chính cuộc đời mình. Đáng nói, plot twist đi từ chỗ này đến chỗ khác rất nhiều luôn, mình cảm thấy bác diễn hay như vậy là do nhập tâm vào vai diễn. Xem xong cả một đêm nhưng trong đầu mình vẫn quanh quẩn hình ảnh gã hề trợn tròn mắt nhìn vào gương sao mà ám ảnh ghê.
Mình sợ nhất là cái khúc ông ấy “lên đồng”, nhìn vào gương rồi lại múa máy, xem mà nổi hết da gà. Trong phim nước ngoài, mình hay nhớ đến những gã hề vẽ chiếc miệng cười rộng đến mang tai, hay Joker đáng sợ. Nhưng mình xem mấy bộ phim đó, mình không thấy sợ như khi xem bác Mạc Can diễn. Coi mà mình nghĩ, giờ có anh hề nào đứng trước mặt chắc mình xỉu ngang luôn đó.
Diễn xuất của bác Mạc Can xứng tầm là một nghệ sĩ thực thụ. Mình cũng từng nhớ bác từng nói: “Còn sống là còn đi đóng phim” nghe sao mà cảm động gì đâu, điều đó cũng chứng minh được rằng bác yêu nghề đến như thế nào. Sự trở lại lần này mình thấy bác gầy đi hẳn, dù đóng trong lúc sức khỏe yếu nhưng lại thể hiện vô cùng tròn vai. Mình phải thật sự cảm ơn bác vì đã đem đến những thước phim sống động đến như vậy.
Mình có nghe ekip làm phim Chuyện Ma Gần Nhà kể rằng, bác Mạc Can sức khoẻ rất yếu nhưng hào hứng nhận lời tham gia phim này sau khi biết về nhân vật ảo thuật gia về hưu, vì ngoài đời bác cũng có niềm đam mê lớn với công việc này. Tuy nhiên, bác phải di chuyển bằng xe lăn, lúc lên set quay ở lầu cao của chung cư thì diễn viên Huỳnh Thanh Trực và một số anh em trong đoàn phải cõng bác ấy lên. Nói vậy để mấy bạn hiểu là bác di chuyển cực kỳ khó khăn.
Nhưng, đến khi đạo diễn hô “action” là bác ấy đứng lên, bước đi, múa may quay cuồng, diễn y như mấy bạn coi trong phim vậy đó, không một chút khó khăn hay mệt nhọc gì. Nói chớ mình nghe qua thì thấy có chút tâm linh trong cái không khí ấy, đến giờ ngồi gõ lại mà cũng rợn gáy nha. Mình thì nghĩ, bác Mạc Can rất yêu diễn xuất, sống trong từng nhân vật, vậy nên bác ấy đã cố hết sức để thực hiện tốt những phân cảnh của mình. Bởi thế mà khi xem phim, bác ấy diễn quá xuất thần, làm cho mình vừa sợ, lại vừa cuốn hút.
Về tâm lý nhân vật, mình hiểu rằng nhà ảo thuật ấy có những đam mê lớn với nghề, nhưng rồi một vụ tai nạn xảy ra khiến ông ám ảnh, hối hận rồi bỏ nghề. Dần dà sau đó, ông tạo ra một hình ảnh thời trẻ của mình - tức là cậu thanh niên do Huỳnh Thanh Trực đóng, thay mình thực hiện khát vọng nghề ảo thuật. Nôm na, hai người họ là một, chứ không phải cha con gì như nhiều người nghĩ. Khúc này lắt léo ha. Nhưng cuối phim, ông ta có nói, “con chính là ta” là như vậy đó.
Tóm lại, mình chỉ mong bác Mạc Can sẽ giữ gìn sức khỏe và tiếp tục ra nhiều dự án đỉnh hơn nữa luôn nè. Còn gã hề trong Chuyện Ma Gần Nhà thì khỏi nói vì đó là một nhân vật tuyệt vời. Để biết mình có nói đúng không thì sao bạn không thử ra rạp mà thưởng thức xem có nghĩ giống mình không nhé.
>> Xem thêm: Chu Diệp Anh và các sao nhí hứa hẹn khuynh đảo “Vũ trụ VTV” năm 2022
Bài viết của Chloe Nguyễn trên DienAnh.Net
Nếu bạn cũng mê phim Việt thì theo dõi nhiều bài viết hơn tại đây nha! Còn muốn “hóng hớt” tin tức hay ho về những phim khác thì nhanh tay click vào mạng xã hội DienAnh.Net để đọc thêm nhiều điều hay ho nha.
Facebook - bình luận