Không gian tối om, âm thanh rùng rợn bắt đầu nổi lên khiến mình cảm thấy hơi dè chừng về bộ phim kinh dị của Mexico. Nhưng sau khi hoàn thành 1 tiếng xem phim, cảm giác để lại trong mình vô cùng trống rỗng vì ngoại trừ thông điệp được đạo diễn lồng ghép thông qua hình thức của một trò chơi dân gian, Năm, Mười, Mười Lăm vẫn không hẳn là bộ phim kinh dị tạo ấn tượng với mình.
Năm, Mười, Mười Lăm là tác phẩm điện ảnh thuộc thể loại kinh dị, rùng rợn của Mexico do Adrián García Bogliano đạo diễn. Tác phẩm phần nhiều xoay quanh vào trẻ em và lấy chúng làm nhân tố để phát triển xuyên suốt bộ phim, bên cạnh đó sự góp mặt của cô giữ trẻ Sofia (Liz Dieppa) cũng chỉ khiến bộ phim có thêm phần thu hút bởi nhan sắc của nữ diễn viên thủ vai này.
Câu chuyện được xây dựng từ quá khứ của Sofia, từ nhỏ đã sống cùng với bà nhưng vì được cho là đứa trẻ không ngoan, không nghe lời nên luôn bị bà trừng phát bằng cách kể về truyền thuyết bóng ma của một đứa trẻ tên là Mormo, cậu bé sẽ xuất hiện như lời răn đe của người lớn đối với những đứa trẻ hư và làm cho chúng khiếp sợ. Dần dần Sofia lớn lên trong nỗi ám ảnh về Mormo, năm 18 tuổi cô được nhận vào làm người giữ trẻ cùng chị gái mình (Natalia) tại một gia đình giàu có.
Rõ ràng những gia đình giàu có thì họ luôn bận rộn không có thời gian chăm sóc con cái, thiếu vắng đi sự quan tâm của cha mẹ, Gabriel (Emilio Beltrán) là anh cả nhưng lại là đứa ương ngạnh nhất, Ceci (Valery Saiz) có phần ngoan hơn nhưng cô bé khá kín tiếng và đứa bé Bruno mới vài tháng tuổi. Sofia cùng Natalia phải đấu tranh để tiếp tục duy trì công việc tại đây khi Gabriel luôn tìm cách chế giễu mọi điều về họ, đào bới quá khứ khiến Sofia luôn tổn thương.
Và như Bánh Đúc đã kể, những đứa trẻ không ngoan thì người lớn sẽ làm gì? Họ sẽ lấy giai thoại về Mormo kể cho chúng nghe như một lời răn đe. Có vẻ lời răn đe hiệu nghiệm với Ceci và hoàn toàn phản tác dụng với Gabriel. Cậu bé luôn cho rằng điều đó không có thật và còn cố tình lặp lại liên tục câu hát mời gọi Mormo xuất hiện. Tốt không đến xấu lại đến, Mormo xuất hiện làm náo loạn cả căn nhà, vì thế cả Sofia, Gabriel và Ceci cùng nhau hợp tác để cứu Bruno và chàng cảnh sát trẻ Mario (Erik Israel Consuelo).
>>> Xem thêm: Gaia: Không phải là một bộ phim sinh tồn về con người với thiên nhiên
Năm, Mười, Mười Lăm sử dụng hình ảnh những đứa trẻ bị bỏ rơi trong chính tổ ấm của chúng để dựng một cốt truyện kinh dị truyền thống và thậm chí lên án việc trẻ con lạm dụng công nghệ, dán mắt vào màn hình kĩ thuật số quá nhiều trong thời đại ngày nay. Bộ phim vẫn có thể đủ triển vọng tạo nên tiếng vang lớn trong ngành điện ảnh Mexico nhưng có rất nhiều yếu tố trong Năm, Mười, Mười Lăm bị bỏ qua một cách lãng phí và mình cảm thấy nó chưa hoàn toàn được đào sâu nên phần nhiều bộ phim gây thất vọng so với những gì mình mong đợi.
Ngoại trừ những phân cảnh jump-scare thót tim, Bánh Đúc thấy đây cứ như là một bộ phim phẳng, mọi thứ diễn ra như một nốt nhạc trải đều trong một bài hát, không có tiết tấu, không đủ ám ảnh, không nhất quán và thậm chí thông điệp quan trọng cuối cùng cũng không được nhấn mạnh. Tất cả những gì Bánh Đúc cảm nhận là bộ phim hoàn toàn dựa vào những phân cảnh hù dọa để làm bước nhảy vọt cho yếu tố kinh dị của phim.
>>> Xem thêm: Gaia (Rừng Hiến Tế): Đừng đùa giỡn với hệ sinh thái
Những góc quay trong phim cũng khá quen thuộc như trong các bộ phim Insidious, The Conjuring, Sinister… mọi vấn đề tạo ra từ cô chị Natalia, chính cô là người nói về truyền thuyết Mormo và chỉ bọn trẻ cách dùng ca từ bài hát để mời hồn ma của cậu bé đến. Đây chẳng phải là điều vô lý hay sao? Chị bày trò nhưng hậu quả là em gái lãnh?
Bộ phim đặt các nhân vật trong một tình huống khá khôi hài vì Mormo là một hồn ma cô đơn, cậu bé muốn được chơi trò trốn tìm với mọi người, bằng cách nào đó sự hiện diện của cậu bé lại là nỗi ám ảnh cho những đứa trẻ. Ngay cả Sofia lúc nhỏ cũng bị bà răn đe bằng cách này, nếu không ngoan sẽ dùng tay gõ lên mặt bàn và hát những ca từ như thần chú gọi Mormo xuất hiện. Khi cậu bé xuất hiện, mọi người sẽ phải tìm thắng trò chơi vì đó là cách giải thoát cho tất cả. Trời ơi, có hài hước quá không đây!
Sự thành công của Năm, Mười, Mười Lăm là giữ chân khán giả hôm ấy đến giờ phút cuối cùng. Có lẽ cách dựng âm thanh thật sự lôi cuốn cộng hưởng với phần nhìn rõ ràng nên mình nghĩ phần lớn nhiều người muốn biết diễn tiến câu chuyện có cao trào như thế nào không.
Suy cho cùng quá trình xây dựng cao trào và giải quyết nó khá là ổn nhưng tạo một kết thúc cho điều đó quá ư là đơn giản. Chỉ cần bạn thắng trò chơi, bạn chạm tay vào điểm khởi đầu vào nói câu “Tôi muốn giải phóng bản thân và tất cả bạn bè” thì mọi người sẽ được thả tự do.
>>> Xem thêm: Năm, Mười, Mười Lăm: Gieo rắc nỗi sợ qua trò chơi dân gian
Đến cuối cùng chất kinh dị như thể loại của Năm, Mười, Mười Lăm không hoàn toàn trọn vẹn như mình mong đợi. Mặc dù bộ phim đã làm khá tốt về chất lượng âm thanh và hình ảnh nhưng diễn xuất của dàn diễn viên cũng chỉ dừng lại ở mức tạm ổn và xây dựng cốt truyện không thật sự hợp lí.
*Bài viết của Bánh Đúc gửi về DienAnh.Net.
Xem đầy đủ thông tin và review hay về Come Play With Me (Năm, Mười, Mười Lăm) tại Thư Viện Phim và The Amazing Film nhé
Facebook - bình luận