Điện ảnh các xứ khác đang dần tạo cho chỗ đứng cho họ trong thị trường quốc tế, nổi lên gần đây với các tác phẩm “làm mưa làm gió” như Money Heist, The Invisible Guest , Mirage hay The Platform. Chắc hẳn những ai hứng thú với nền công nghiệp điện ảnh xứ sở bò tót, cái tên Adrián García Bogliano chuyên trị dòng phim kinh dị không quá xa lạ với mọi người.
Hôm qua Wukong mới đi xem Năm, Mười, Mười Lăm của đạo diễn này. Phải nói là bộ phim gửi những thông điệp xoay quanh tình cảm gia đình và trẻ em khá ý nghĩa thông qua một tác phẩm kinh dị đầy hiệu ứng jump-scare cùng dàm âm thanh rùng rợn.
Đọc tên bộ phim Năm, Mười, Mười Lăm mọi người cũng hình dung ra phần nào vấn đề của câu chuyện rồi nhỉ. Vâng đúng vậy! Bộ phim xoay quanh một trò chơi trốn tìm, tạo nên mọi câu chuyện liên quan đến trò này là hồn ma của cậu bé tên Mormo. Cậu bé là hậu quả của sự ghẻ lạnh, một đứa trẻ bị ba mẹ bỏ rơi, không quan tâm và không có bạn bè chơi cùng. Đây là cách các nhà sản xuất đưa đại ý của câu chuyện vào mạch phim mà mình thấy rõ nhất, không đơn thuần là hù dọa mà là tạo nỗi ám ảnh, đánh vào tâm lý của các bậc phụ huynh luôn bận rộn mà bỏ rơi con cái của họ.
>>> Xem thêm: Năm, Mười, Mười Lăm: Cách nhìn khác về những đứa trẻ hư
Vốn dĩ những đứa trẻ là sản phẩm từ tình yêu của các bậc cha mẹ, bản tính chúng không xấu, âu cũng do sự dạy dỗ và môi trường tác động đến tâm lý của các con.
Điển hình trong phim mình thấy rõ là cậu bé Gabriel, đây là hậu quả của việc bố mẹ luôn bỏ rơi, không quan tâm đến cảm xúc. Vô tình đã tạo ra trong mỗi đứa trẻ nỗi cô đơn ở chính thế giới riêng của các bé. Gabriel đang trong độ tuổi trưởng thành nên không ngừng tạo sự chú ý trong mắt người khác. Ngay cả việc cậu bé sẵn sàng làm bị thương một người giúp việc cũng là hậu quả nặng nề từ sự vô tâm trong gia đình.
Xây dựng nhân vật Gabriel với tính cách láu cá, ương ngạnh, có những câu thoại cậu bé sẵn sàng nói ra mà không quan tâm đến cảm xúc của người khác. Đúng vậy, mọi người đã thật sự quan tâm cậu bé đâu! Thời gian đầu khi xem tác phẩm mình khá ức chế nhân vật này, vì cho rằng cậu là một người khó dạy, chính cậu châm ngòi làm bùng phát cơn giận của Mormo, thậm chí trong các nhân vật mình thấy đạo diễn quá nặng tay khi tạo vỏ bọc gai góc lên một đứa bé tuổi mới lớn.
Gabriel là người anh cả trong gia đình, tâm lý thường sẽ phải chịu khuôn khổ giáo điều, dạy dỗ khắt khe của bố mẹ, nhưng cậu hoàn toàn vượt ra khỏi vòng tròn đấy và tự khẳng định bản chất riêng của mình.
Bộ phim chỉ vỏn vẹn xoay quanh câu chuyện của một người giữ trẻ tên Sofia trong một gia đình giàu có. Chính vì giàu có nên bố mẹ thường xuyên vắng mặt, ngày đầu tiên đến nhận việc, Sofia cũng khá bất ngờ khi không thấy bố của tụi nhỏ, ông chỉ xuất hiện được vài phân cảnh, người mẹ cũng thế, sau khi giao việc và mọi trách nhiệm cho Sofia bà cũng không xuất hiện thêm. Hầu như trong suốt thời lượng phim, đây chỉ là câu chuyện của Sofia và bọn trẻ nên cả ba là những nhân vật chủ chốt.
Tình huống được đẩy lên cao trào khi Mormo xuất hiện và bắt lấy Bruno (đứa con út sơ sinh). Chính lúc này nội tâm các nhân vật đều được thể hiện một cách chân thật, Ceci là đứa con gái nhỏ nhất nhưng lại là người thông minh và nhận ra vấn đề mau nhất, cô bé biết Mormo muốn chơi trốn tìm cùng mọi người. Đến đây mình hiểu phần nào tại sao đạo diễn Adrián García Bogliano lại xây dựng hình ảnh hồn ma của một cậu bé, vì trong mỗi đứa trẻ đều có những ao ước riêng với thế giới của nó, nếu không nhận được sự đồng điệu, cảm thông nào thì chính các bé lại một mình trở thành những thứ tăm tối nhất trong cuộc sống này. Mormo là điển hình cho ý nghĩa đó.
Một số nguồn khác cho rằng trong thần thoại Hy Lạp, Mormo là thực thể chuyên ăn thịt những đứa trẻ hư. Hình tượng ban đầu của Mormo là nữ giới có những đặc trưng tựa như là ma cà rồng. Theo truyện kể, Mormo thường hay bắt cóc trẻ con để trả thù nữ hoàng Laestrygonian - người đã tước đoạt con của nó. Câu chuyện về Mormo thường được kể để giáo dục những trẻ em có hành vi không đúng, bắt đầu từ thời kỳ đế quốc Byzantine cho tới nay.
Khác với những con ác quỷ khác, Mormo hành hạ tâm lý nạn nhân bằng cách rủ chúng chơi trò chơi. Những trò chơi con trẻ quen thuộc như “năm mười”, trốn tìm bỗng biến thành cuộc săn lùng ghê rợn. Niềm vui bỗng chốc hóa thành nỗi kinh hoàng khi những đứa trẻ phải đối mặt với các chiêu trò hù dọa đáng sợ của Mormo. Chỉ đến khi nạn nhân suy sụp tinh thần thì con ác quỷ mới chiếm lấy linh hồn của họ.
>>> Xem thêm: Trailer Năm, Mười, Mười Lăm: Giới thiệu câu chuyện về bà Ba Bị
Trên thực tế, Mormo luôn nhắm đến những người từng bị tổn thương tâm lý để dễ dàng thao túng. Trong phim, Sofia là một cô gái 18 tuổi luôn mang tâm trạng bất an từ những bi kịch thuở bé.
Thông qua trò chơi trốn tìm với Mormo, bộ phim đề cập đến những vấn đề trong cách dạy con, tổn thương tuổi thơ hay tình cảm anh chị em trong gia đình, như một lời nhắn nhủ đến các bậc phụ huynh đừng bao giờ đổ lỗi cho các con khi chưa có sự kiểm chứng xác thực, Sofia cũng đã nói rằng: “Chúng là những đứa trẻ ngoan, chúng rất thông minh. Trẻ con luôn cô đơn trong thế giới của chúng”.
Bộ phim chỉ diễn ra trong vòng 1 tiếng nhưng ý nghĩa mà Năm, Mười, Mười Lăm mang lại thì khá sâu sắc. Đây là một tác phẩm kinh dị nhưng lại được đạo diễn lồng ghép nhiều vấn đề về gia đình, mối quan hệ giữa bố mẹ với con cái.
*Bài viết của Wukong gửi về DienAnh.Net.
Xem đầy đủ thông tin và review hay về Come Play With Me (Năm, Mười, Mười Lăm) tại Thư Viện Phim và The Amazing Film nhé
Facebook - bình luận