Cuộc đời mỗi chúng ta được ví như một chặng đua marathon đường dài trong vũ trụ này. Đường đua ấy kéo dài vô tận và bạn phải liên tục tiến lên phía trước mà không được ngơi nghỉ. Vậy lựa chọn của bạn là chạy thật nhanh cho đến vạch đích hay dừng lại đôi chút và thưởng lãm phong cảnh ven đường? Rồi đích đến của cuộc đời chúng ta sẽ nằm ở đâu?
Đời người được ví như một chặng đua đường dài
1. Chọn cách chạy thật nhanh, đôi khi vạch đích sẽ trở nên xa tít tắp
Đối với ai đã từng tham dự một vài giải chạy marathon đường dài sẽ đều có chung nhận thức sâu sắc về việc nếu chạy quá nhanh, bản thân sẽ hao tổn năng lượng rất lớn khiến họ trở nên kiệt sức giữa cuộc đua và không thể về đến vạch đích. Vậy bạn sẽ là ai, quyết định trở thành người vội vã, xông ra ngoài và cắm đầu cắm cổ chạy khi hiệu lệnh xuất phát đầu hay trở nên điềm tĩnh, tiến từng bước về phía trước một cách chậm rãi nhưng vững chắc?
Nếu chỉ cố gắng chạy thật nhanh để vươn lên dẫn đầu trong thời khắc xuất phát, chúng ta chỉ có thể vượt mặt được một vài đối thủ nhẹ ký và khó hoàn thành được toàn bộ chặng đua đường trường. Hãy duy trì phương pháp chạy bền, tốc độ vừa phải và đều đặn nhưng lại bền bỉ, lâu dài. Đến cuối cùng dù có thể không về nhất nhưng chí ít, chúng ta sẽ chạm đến vạch đích và vượt lên trên giới hạn của bản thân.
Cố gắng duy trì phong độ, đôi khi “nhanh chóng” lại đưa bản thân vào ngõ cụt
Suy cho cùng, thể lực của con người là thứ có hạn. Chỉ cần biết điều tiết nhịp độ, sống chậm lại, thưởng thức cuộc đời nhiều dư vị, chúng ta sẽ đạt được nhiều hơn so với một lối sống nhanh và thói quen rượt đuổi người khác. Hãy thận trọng từng bước, tích lũy dần kinh nghiệm quý báu và tăng tốc vào những lúc cần thiết nhất.
2. Lý do chúng ta nên sống chậm lại và tận hưởng nhiều hơn
Thế giới hiện nay đòi hỏi rất nhiều tốc độ, đặc biệt là năng suất của chúng ta phải được đẩy nhanh lên mức tối đa thì mới tạo ra nhiều hiệu quả công việc. Đến cuối cùng, ta bỏ rơi nguyện vọng sống cao cả của chính mình, quên đi rằng “sống nhanh” thì sẽ đạt được nhiều hơn hay chính là đánh mất nhiều hơn? Hết thảy những đặc tính này đều có thể nhìn thấy hằng ngày xung quanh môi trường sống của mỗi người.
Trải nghiệm cuộc sống một cách chậm rãi nhất
Chúng ta ăn uống ngày một nhanh hơn. Điều này sinh ra ngành công nghiệp thức ăn nhanh vốn đã không mấy bổ béo gì, lại càng bị lạm dụng cho những “bữa trưa tốc độ” để kịp giờ làm việc. Bên cạnh đó còn có cả một ngành công nghệ thông tin vĩ đại, hàng ngày khiến con người sống nhanh gấp triệu lần so với trước đây.
Chúng ta đọc sách bằng máy điện tử thay vì sách giấy. Trò chuyện liên lạc với bạn bè người thân chỉ bằng nhắn tin, gọi điện thay vì gặp mặt trực tiếp và thể hiện sự thân thiết. Ngoài ra, phần lớn chúng ta không hề có hứng thú với việc ngồi thiền hay tản bộ, mà thay vào đó là đua xe tốc độ và các môn thể thao mạo hiển hơn. Người nhiều phúc khí, càng biết tiết chế tốc độ và sống chậm hơn mỗi ngày để tận hưởng khoảnh khắc.
Ngay cả việc ăn uống cũng đã trở nên rất “tốc độ”
3. Càng “sống chậm”, càng có nhiều phúc khí
Tư duy sáng suốt nhất mà một người có thể đạt đến chính là “sự ổn định” cả thể chất lẫn tinh thần. Lời nói từ tốn và trầm ổn mang sức nặng ngàn cân. Tâm thái vững vàng, tĩnh lặng có thể dời non lấp biển. Hãy tận dụng khoảng thời gian “một mình” để sống chậm và gia tăng phúc khí.
Biết đủ sẽ thấy an vui, không tham danh lợi cả đời bình yên. Đừng truy cầu sự nhanh chóng quá mức bởi vội vàng rất dễ mang đến nhiều trắc trở không đáng có. Đôi khi rượt đuổi sự thành công của người khác khiến chúng ta bị lợi dụng, lừa gạt, mất mát nhiều hơn, của cải vật chất mất đi không thể bù đắp.
Sống chậm mang lại nhiều phúc khí
Thanh niên hiện nay rất nóng lòng thể hiện bản thân. Điều đó không có gì xấu nhưng ba hoa, khoác lác về những gì mình chưa đạt được thay vì trầm tĩnh cố gắng thì sẽ không bao giờ đưa chúng ta đi đến đích cuối cùng, đó chính là sự thăng tiến. Cứ hết mình và tận tâm. Không bốc đồng, nóng vội. Nghiệp vụ ngày càng được mài dũa thì kết quả rực rỡ là điều tất yếu.
4. Phúc khí chỉ sinh ra khi chúng ta biết tu dưỡng thế giới nội tâm của chính mình
Nếu bạn tự hỏi, rốt cuộc chúng ta muốn có một thần thái xuất sắc khi đứng giữa thế gian này thì cần phải làm được điều gì? Rất đơn giản, đó chính là hãy lấp đầy thế giới nội tâm của mình. Nhưng rốt cuộc thì cách nào để có thể lấp đầy thế giới nội tâm của một người?
Tu tâm dưỡng tính, phúc khí ắt tự tìm đến
Cách tốt nhất chính là sống chậm lại và học cách tu dưỡng tâm đức, tương tự như cách ta làm cho một dòng chảy được khơi thông, cuối cùng thì nước trong sông cũng nhẹ nhàng đổ ra biển cả. Cảnh giới trí tuệ cao nhất của một người chính là bình tâm, có thể lặng lẽ đón nhận tất thảy hỉ, nộ, ái, ố thời cuộc mà không một chút rung động.
Một người với nhân sinh quan rộng mở, ắt sở hữu thế giới nội tâm không hề thấp. Ngược lại, nếu tâm thái người đó không ở mức đủ cao, thì cuối cùng anh ta cũng sẽ biểu hiện ra bên ngoài bằng những lời nói hay hành vi thiếu chuẩn mực đạo đức.
Phúc khí một người hiện rõ trong từng hành động nhỏ nhất
Trong thế giới phức tạp này, điều chúng ta có thể làm là đừng chạy theo xu hướng mà đánh mất chủ kiến của bản thân, quên đi tâm nguyện lúc ban đầu của mình để theo đuổi cái gọi là “sống nhanh”. Ngược lại, chúng ta phải luôn mở rộng tầm mắt, để nội tâm trong sáng, thấu hiểu mọi thứ mà sống chậm lại để biết hoàn thiện bản thân.
Với sự phức tạp và rối tung của thế giới con người hiện nay, điều mà chúng ta cần tu dưỡng thường xuyên chính là sự tĩnh lặng. Đừng cố gắng chạy theo xu hướng mà đánh mất tính kiên định và vững chắc của tâm trí. Hãy rộng mở, thấu hiểu và cảm thông. Cố gắng hoàn thiện bản thân, tích lũy sức mạnh trong người mình và sống chậm lại để nội tâm ngày càng sáng rõ.
Giữ tâm hồn rộng mở, đừng chạy theo xu hướng
Kết: Càng trải nghiệm một xã hội luôn đề cao sự cấp tốc và nhanh chóng, chúng ta càng nên tích lũy và tu dưỡng nội tâm bằng cách sống chậm lại để không đánh mất phương hướng cuộc đời. Đôi khi, tận hưởng cảm giác một mình trong sự tĩnh lặng và quan sát thế giới bằng nhiều góc nhìn khác nhau, chúng ta càng dễ dàng nâng cao được trí tuệ và đạt được nhiều thành công như mong muốn.
Facebook - bình luận