Phát triển câu chuyện bằng chuyến hành trình tìm đến mái ấm mới cho đứa bé Woo Sung, Broker (Người Môi Giới) đã mang một bộ phim Hàn Quốc đậm phong cách Nhật Bản đến với tôi. Song song đó là nhiều lớp lang được phủ đầy qua hành trình của các nhân vật, hơn hết là hình ảnh chiếc hộp em bé và chuyến xe đường dài trong phim.
Có lẽ tôi phải gật đầu trước phong cách làm phim của vị đạo diễn người Nhật, Hirokazu Koreeda, những chất liệu được ông sử dụng trong Broker (Người Môi Giới) không quá nặng nề hay nhiều kịch tính như những tác phẩm Hàn Quốc khác mà tôi đã từng xem. Câu chuyện trong Người Môi Giới bắt đầu bằng một đêm mưa tầm tã, người mẹ trẻ So Young (IU) bước đến cổng nhà thờ Busan, đặt đứa con mình gần chiếc hộp em bé cùng mảnh giấy hứa quay lại đón con.
Thật sự tôi vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, mãi cho đến khi Sang Hyun (Song Kang Ho) và Dong Soo (Gang Dong Won) mang đứa trẻ vào và xóa đoạn phim trên camera, họ bắt đầu lên kế hoạch tìm kiếm gia đình mới cho đứa bé. Tất nhiên sẽ không có gì nếu họ không nhận tiền, vì đó là việc làm phi pháp. Chính lúc này, tôi mới thật sự biết rõ, cả hai người là những tay buôn, họ trà trộn vào nhà thờ với thân phân mục sư để thực hiện hành vi cá nhân.
Bất ngờ, So Young quay lại và phát hiện bí mật động trời ấy. Sau một hồi giải thích tất cả, cô bị kéo vào cuộc hành trình tìm gia đình mới cho đứa con của mình. Trên chuyến hành trình ấy, cậu bé Hae Jin, một trẻ mồ côi, cũng tham gia vào với mơ ước được khám phá mọi nơi. Do đó, Broker (Người Môi Giới) làm nên một cuộc phiêu lưu không có bất kỳ phép màu nào, nhưng lại vô cùng nhẹ nhàng, trong sáng.
Trước hết, tôi nghĩ Broker (Người Môi Giới) sẽ không phải là một thước phim hay với nhiều đối tượng khán giả. Vì hơn hết, suốt thời lượng bộ phim, không có bất kỳ cao trào nào được đẩy lên kịch tính, tột điểm, không có những màn rượt đuổi, băng rừng, vượt suối, “chặt hẻm” nào như những phim Hàn trước đây tôi xem.
>>> Xem thêm: Người Môi Giới: Phim tựa dòng suối mát lành xoa dịu mọi tâm hồn
Vâng! Đúng vậy, đạo diễn đã mang hẳn phong cách quen thuộc từ Shoplifters với những cú máy tĩnh khiến cho cả mạch phim như một dòng suối cứ chảy đều. Tôi nghĩ, với ý tưởng của Người Môi Giới, bộ phim hoàn toàn dư sức được phát triển thành một màn đấu trí căng não giữa các nhân vật, ngay cả hai thám tử Soo Jun (Bae Doona) và Lee (Lee Joo Young) hoàn toàn có thể chứng minh khả năng thiện xạ của mình.
Tuy nhiên, Người Môi Giới mang một màu sắc mà nhìn vào tôi chợt nghĩ đến bộ màu pastel mà chính những nhân vật và lòng trắc ẩn trong mỗi người tạo nên. Từ nội dung cho đến cách diễn đạt, âm thanh, hình ảnh của phim, tôi nghĩ Người Môi Giới chỉ thật sự phù hợp cho những đối tượng chuộng sống chậm và cần thanh lọc tâm hồn hơn.
Bên cạnh đó, điểm sáng của bộ phim còn là những màn đối thoại tự nhiên, cách thể hiện cực kỳ đời thường. Điển hình những lần buông các câu “tục ngữ” dè bĩu, châm biếm các khách hàng từ So Young, hay diễn xuất hài hước, lém lỉnh từ cậu bé Hae Jin. Chính vì “diễn như không diễn” cho đến phân đoạn So Young lần lượt nói lời cảm ơn từng nhân vật khiến tôi khá bồi hồi, thoạt đầu cứ thấy ngô nghê, nhưng nghĩ lại đó là thời điểm làm nên cảm xúc rõ ràng nhất trong phim.
Cũng như câu tagline của phim “Cảm ơn vì đã sinh ra đời” như một cái ơn của nhân vật dành cho cuộc sống này, bất kể là Dong Soo hay Woo Sung, Hae Jin… đều là những sản phẩm của tạo hóa.
Mặt khác. Chi tiết chiếc hộp em bé xuất hiện không nhiều, nhưng tôi lại khá ấn tượng với nó. Tôi ví chiếc hộp ấy như chính chuyến xe làm nên hành trình của Woo Sung, có lẽ sẽ khá nhiều người nghĩ sự xuất hiện của hộp em bé như thỏa hiệp cho hành động sai lệch của những bà mẹ như So Young trong phim. Tuy nhiên nghĩ theo hướng tích cực, chính nó là cầu nối giúp giảm bớt tội lỗi cho những người mẹ như cô ấy và là phương tiện giúp những đứa trẻ có được tổ ấm mới, hạnh phúc.
Vì chính Sang Hyun và Dong Soo cũng khẳng định, họ chỉ chuyển cho những gia đình nào thật sự yêu thương đứa bé, khi cả hai cảm nhận được tình yêu thương từ những cha mẹ mới, họ mới thật sự yên tâm. Đó là lý do vì sao Người Môi Giới lại là hành trình tìm kiếm tổ ấm cho Woo Sung, nhưng họ đâu biết rằng chính chuyến xe đường dài mà Sang Hyun, Dong Soo, So Young, Hae Jin thực hiện lại vô tình khiến họ trở thành gia đình của Woo Sung.
Rõ ràng Người Môi Giới mang đến một câu chuyện không chỉ dừng lại ở những cảm xúc trong sáng mà hơn hết là tinh thần nhân đạo, như một lời nhắn gửi từ đạo diễn Hirokazu Koreeda.
Đến với Người Môi Giới, tôi không còn thấy nét diễn xuất căng thẳng đến mức phải “tác động vật lý” những người xung quanh của Song Kang Ho như trong Parasite, mà vẫn dáng vẻ tiều tụy, khắc khổ ấy, nhưng một Sang Hyun đầy lương thiện, chịu đựng và luôn nghĩ cho người khác đã khiến tôi hoàn toàn nể phục trước diễn xuất của anh. Chính chiếc cúp danh giá cho Nam diễn viên xuất sắc nhất tại Cannes 2022 là sự đồng ý của giới mộ điệu quốc tế.
>>> Xem thêm: Black Phone: Jumpscare hiệu quả, phản diện xây dựng chưa "đủ đô"
Suy cho cùng Người Môi Giới mang một phong cách mới mẻ cho hướng đi của điện ảnh Hàn Quốc, không nhất thiết quá gay cấn, kịch tính, rượt đuổi là phải hay. Chỉ cần có ý nghĩa và truyền tải được thông điệp nào đó đến người xem, tôi nghĩ đó là một tác phẩm danh giá, Broker (Người Môi Giới) của đạo diễn Hirokazu Koreeda là một trong những bộ phim ấy.
Còn bạn. Bạn nghĩ sao về bộ phim? Hãy để lại bình luận cho tôi nhé.
* Bài viết của Người Gỗ chia sẻ tại box Mọt phim Review
Nếu bạn yêu thích điện ảnh Hàn Quốc , mời bạn bấm vào đây để đăng bài trao đổi bàn luận cùng mọi người.
Bạn cần tìm thông tin dữ liệu và đọc review về phim Broker (Người Môi Giới)? Hãy truy cập vào DAN Wiki để có tất tần tật những nội dung bạn cần đấy: bấm vào đây
Facebook - bình luận