Dòng phim khoa học viễn tưởng (science fiction) vốn không phải thế mạnh của điện ảnh Hàn Quốc, nhất là khi so sánh với thể loại chính kịch tình cảm (melodrama). Chính vì thế, sự xuất hiện của Seo Bok - Người Nhân Bản lại càng khiến tôi kỳ vọng vào một sự bứt phá trong sự kết hợp giữa chất liệu khoa học viễn tưởng mới lạ và cốt truyện đậm chất melodrama. Chưa kể hai ngôi sao hạng A tham gia bộ phim là Gong Yoo và Park Bo Gum cũng là những yếu tố đáng mong chờ. Nhưng đến khi xem rồi tôi mới nhận ra, Seo Bok khó có thể trở thành một siêu phẩm làm rạng danh nền điện ảnh xứ Kim Chi.
>>> Xem thêm: Lee Jun Ki - IU tiết lộ cảnh kết bị cắt của Moon Lover sau 5 năm
Đến với Người Nhân Bản, thành tựu của công nghệ sinh học đã giúp các nhà khoa học tạo ra sinh vật nhân bản với bộ gen ưu việt, mang hình dạng và trí thông minh như một con người - đó chính là Seo Bok (Park Bo Gum). Nhưng chính sự tối tân trong công nghệ tạo ra người nhân bản đã khiến 1 nhà khoa học bị ám sát. Sự việc này buộc Cụ trưởng Cụ tình báo Hàn Quốc (Jo Woo Jin) phải tìm tới cựu mật vụ Ki Hun (Gong Yoo) để đề nghị bảo vệ Seo Bok. Trong khi Seo Bok là một tờ giấy trắng thì Ki Hun lại là người dày dặn kinh nghiệm, trải qua đủ đắng cay trong cuộc đời.
Sự đối nghịch giữa 2 nhân vật này cũng là điểm khiến tôi đáng chú ý. Với Seo Bok, cậu là một người nhân bản sở hữu mã gen vượt trội, vừa có thể chữa trị mọi căn bệnh, vừa là người bất tử. Còn Ki Hun, là mật vụ từng trải nhưng suy cho cùng anh chỉ là một người thường, đang mắc ung thư giai đoạn cuối. Việc bảo vệ Seo Bok cũng là để anh có cơ hội chữa trị tế bào ung thư. Một người mới bắt đầu cuộc đời vĩnh cửu, một người cuộc sống đang dần lụi tàn trở thành người đồng hành bất đắc dĩ, quả là câu chuyện khiến tôi bị thu hút.
Điểm sáng hiếm hoi của bộ phim này với tôi có lẽ là phần thể hiện của Park Bo Gum và Gong Yoo. Trong khi Gong Yoo cho thấy được thực lực khi khắc họa được nhân vật Ki Hun trong sự chán trường, mệt mỏi, oán trách bản thân vì những sai lầm trong quá khứ. Thì ở Park Bo Gum, ta cảm nhận được sự ngây thơ, vô cảm ở đoạn đầu phim và sau đó là những biến thiên tâm lý phức tạp, đến độ day dứt, lấy đi nước mắt của khán giả ở phần cao trào cuối phim.
>>> Xem thêm: Vincenzo và Song Joong Ki chiếm ngôi đầu BXH danh tiếng truyền hình
Tuy nhiên, với phần thể hiện tốt này của dàn sao hạng A, Seo Bok vẫn không thể trở thành một siêu phẩm như mình kỳ vọng, thậm chí nó còn để lãng phí một lãng phí ý tưởng phim thú vị vào một nội dung lê thê, hụt hẫng. Khoảng 1/3 thời lượng của phim dành để liệt kê các sự kiện một cách dài dòng, nhàm chán khiến tôi muốn ngủ gục trong rạp.
Phim bị mắc vào lỗi kể lể quá nhiều thay vì thể hiện nó thông qua hình ảnh. Từ các tình tiết, suy nghĩ, cảm xúc cho đến những âm mưu đều được nói ra bằng lời. Nhân vật trong phim vô hình chung trở thành cái loa phát ngôn tư tưởng cho đạo diễn, khi bị nhồi nhét những câu thoại mang tính triết lý mà phim muốn truyền tải. Điều này làm tôi có cảm giác như đang ngồi nghe giao giảng đạo lý thay vì thưởng thức tác phẩm điện ảnh.
Nhưng điều khiến tôi còn thất vọng hơn đó là chất sci-fi của phim chưa tới, gây cảm giác hụt hẫng. Đáng lẽ yếu tố khoa học viễn tưởng phải là cột sống của bộ phim, thì nay lại đóng vai trò là cái cớ để bắt đầu một câu chuyện melodrama. Chính vì thế nghiên cứu khoa học trong phim thiếu tính thuyết phục. Đơn cử là nhân vật chính Seo Bok được giới thiệu là người bất tử. Nhưng thực tế cậu chỉ có thể duy trì điều này trong môi trường nuôi dưỡng của phòng thí nghiệm. Nếu có vết thương nghiêm trọng hoặc không được tiêm thuốc ức chế đúng giờ thì cậu cũng sẽ quy tiên.
Nếu đã không ra chất khoa học viễn tưởng, thì bộ phim nên làm tốt phần melodrama nhưng tiếc rằng với tôi điều này cũng chưa hoàn thiện. Suốt cả bộ phim, Seo Bok và Ki Hun chạy trốn nhưng mối nguy hiểm của họ thực sự là gì, đáng sợ đến đâu cũng không rõ mặt. Những chi tiết hành động, giật gân chỉ chiếm khoảng 30% trong thành phần cấu thành bộ phim để nhường chỗ cho mối quan hệ của 2 nhân vật chính. Đó là lý do khiến mối đe dọa đang bủa vây Seo Bok và Ki Hun rất mờ nhạt, làm tôi dù muốn cũng khó có thể đồng cảm với họ.
Nói tóm lại, nội dung của Người Nhân Bản ở mức khá, chưa thể được đánh giá là một tác phẩm xuất sắc. Sự lê thê, dài dòng là yếu tố chính gây ra cảm giác hụt hẫng trong người xem và khiến sự cố gắng của 2 ngôi sao hạng A cũng như ý tưởng thú vị ban đầu bị lãng phí.
*Bài viết do người dùng gửi về DienAnh.Net.
Bạn nghĩ sao về bộ phim này, hãy chia sẻ ngay phía dưới bình luận nhé! Đừng quên cập nhật những thông tin mới nhất về phim ảnh tại DienAnh.Net nhé!
Facebook - bình luận