Khi có những sự việc không như ý xảy ra, con người luôn có khuynh hướng tìm đối tượng để đổ lỗi. Đó có thể là vợ chồng, con cái, nhưng phổ biến nhất là hoàn cảnh. Chúng ta gọi những đối tượng bên ngoài là nguyên nhân gây ra đau khổ. Kỳ thực thì tôi lại nghĩ rằng, lý do lại chính ở sự không chấp nhận được, hay nói cách khác là cách đối diện với sự thật của mỗi người. Còn những sự việc đã xảy ra chỉ đơn thuần là những việc không như ta kỳ vọng mà thôi.
Theo thói thường, chúng ta sở hữu một sự mặc định rằng mọi chuyện phải xảy ra theo ý mình. Việc như vậy mới là đúng và chính đáng, còn trái lại thì là sai và vô lý. Bời vì quen với sự nhận xét tự tâm như thế, nên lúc một sự vụ bất như ý xảy đến thì mọi người nhận thấy mình rất đau khổ, và tức giận rồi muốn kháng cự lại nó.
Cũng vậy, chúng ta luôn mong người nào đó hành xử đúng theo ý mình, đúng với sự mong đợi của bản thân. Nên lúc ai đó cư xử với chúng ta theo cách mà chính mình không muốn thì ta nhận thấy bản thân khó lòng chịu đựng nổi. Chuyện này được lột tả rõ ràng trong các mối liên hệ làm việc. Càng thân tình thì mọi người càng có chiều hướng đặt nhiều kỳ vọng ở việc người thân phải luôn khiến ta ưng ý, phải luôn đem đến niềm hạnh phúc cho ta. Tuy nhiên kỳ thực trong cuộc đời không có ai đủ khả năng thực hiện được điều như vậy.
Không một ai luôn luôn đáp ứng được mọi sự kỳ vọng của chúng ta. Bởi vì họ cũng có những cách nhìn nhận, những ý nghĩa cuộc đời, những nỗi khổ, niềm đau, và những khát vọng riêng của họ. Đó cũng là nguyên nhân tại sao những người bạn tâm giao lại dễ gây tổn thương cho nhau nhiều nhất.
Một ông bố hay bà mẹ nhiều khả năng nhận định một đứa bé là có hiếu nếu đứa bé ấy răm rắp tuân theo cung đường mà mình đã vạch ra. Nhưng giả sử vẫn là đứa bé ấy, với những giá trị đạo đức ấy mà lại chọn lựa một cung đường khác để được sống đầy đủ với mê say và khát vọng của bản thân, thì lại dễ dàng bị gắn một nhãn mác “không có hiếu” từ những vị bố mẹ thiếu sự đồng cảm và thấu hiểu.
Chúng ta cũng có thể thấy câu chuyện không chấp nhận này qua một minh chứng cụ thể. Trong phiên tòa xét xử việc ly hôn của ông Đặng Lê Nguyên Vũ và bà Lê Hoàng Diệp Thảo, chủ thương hiệu café Trung Nguyên. Bà Thảo thì chẳng thể chấp thuận việc chồng mình quá khác, không hài lòng với sự biến chuyển của chồng. Ông Vũ cũng không chịu được những điều vợ làm, ông muốn vợ phải sám hối, cần biết tu hành. Mọi người đều thấy mình có lý, mọi người đều nhận thấy bị tổn thương.
Chúng ta cứ luôn làm đau khổ nhau bởi những sự kỳ vọng vô lý ấy, trong lúc chính suy nghĩ, niềm vui hay sở thích của mình mình cũng còn sớm nắng chiều mưa, cũng thay đổi thường xuyên như chong chóng. Lúc chẳng thể chấp thuận, mọi người bị mắc kẹt trong nỗi sợ hãi và lo lắng, không an tâm. Chúng ta trở nên phán xét, lên án và kể cả là muốn loại trừ ngay người đó hay trường hợp mà mình không bằng lòng ra khỏi cuộc đời mình.
Vào lúc này chúng ta chẳng thể nghĩ ngợi hay đánh giá người đó một cách chân thật nữa. Góc nhìn của chúng ta bị bóp méo bởi thói cố chấp điển hình. Bởi điều đó mà cách xử lý vấn đề thường chỉ đem đến sự đổ vỡ và thất bại mà thôi.
Xưa nay, ta thường đánh đồng việc chấp thuận với hèn yếu, nhu nhược, thất bại. Tuy nhiên sự chấp thuận đúng phải dựa trên căn cứ của trí tuệ và tình thương. Nó cho phép chúng ta thấu hiểu người khác một cách sáng suốt và tự tâm mình cũng trở nên bình an. Và từ đó chúng ta có khả năng phản ứng với cuộc sống một cách thiết thực hơn. Chúng ta được giải thoát khỏi sự đấu tranh nội tâm để kháng cự lại điều bất như ý hằng ngày hằng giờ. Ta không bị ràng buộc bởi những góc nhìn sơ sót và có điều kiện mở lòng để thu nhận những điều khác biệt, những góc nhìn đa chiều, và từ đó nhiều khả năng đưa ra các phương án tối ưu nhất.
Kết: Cho nên, tôi cho rằng chấp nhận là cách duy nhất để cho sự thay đổi tích cực có thể xảy ra. Chấp nhận rằng trong một vấn đề, ta cũng có lỗi lầm, chấp nhận rằng ta không phải trung tâm vũ trụ và tất cả mọi việc đều phải theo ý ta. Để có thể chấp nhận, chúng ta cần phải có một tình thương lớn và một trí tuệ hiểu biết sâu sắc. Điều này không dễ, vì nó cần có thời gian để nuôi dưỡng. Nhưng nó lại vô cùng cần thiết nếu ta muốn được hạnh phúc, và giúp cho những người thân xung quanh mình có được niềm vui lâu dài.
* Bài viết của Tian Yi chia sẻ tại box Cafe Danner
Đừng bao giờ cố chấp khao khát bất cứ điều gì trong đời xảy ra theo ý muốn của mình, nếu bạn có những chia sẻ về sự than thản trong tâm hồn , mời bạn bấm vào đây để đăng bài trao đổi bàn luận cùng mọi người.
Facebook - bình luận