x

Đăng nhập

Comming soon...

Review phim

Âu Mỹ

Elvis: Kịch bản chưa xứng tấm với cuộc đời của ông hoàng Rock 'n Roll

Người Gỗ 12:35 - 27/06/2022

Phim ảnh chính là một cách nghệ thuật hóa nhằm phản ánh các lát cắt của đời sống, càng chân thật hơn khi nó lại là những thước phim về câu chuyện tiểu sử, khai thác cuộc đời của những người nổi tiếng, ngay cả khi họ đã nằm xuống. Nếu trong tháng 6 này, Việt Nam có Em và Trịnh, thì quốc tế lại càng nổi bật với Elvis.

Tất cả những gì lấp lánh nhất, vàng son nhất được thể hiện qua lăng kính của đạo diễn theo chủ nghĩa phóng đại Baz Luhrmann. Tuy nhiên chính vì quá tập trung vào phần nghe - nhìn, mà tôi cảm nhận dường như Elvis bỏ qua phần kịch bản, những gì gọi là cao trào nhất về “Ông hoàng nhạc Rock 'n Roll”. 

Elvis bắt đầu mọi thứ vào năm 1997, khi người quản lý cũ Tom Parker có những hồi tưởng về quá khứ khi lần đầu gặp Elvis. Có lẽ không ai có một tuổi thơ cơ cực như Elvis khi phải sống trong một hoàn cảnh hết sức nghèo khó, âm nhạc vô tình đến với anh như một sự cứu rỗi. Bỏ qua mọi sự chế giễu về phong cách của mình, một khi anh cất tiếng hát, mọi người đều phải thu hút và hòa nhịp vào nó, trong đó có Parker. Chính vì vậy, ông quyết định thuyết phục Elvis để bản thân trở thành người quản lý chuyên nghiệp của mình.

Mọi thứ tưởng chừng sẽ “một bước lên mây”, nhưng trong một lần trình diễn tại buổi hòa nhạc với vài sự cố không mong muốn, anh phải tham gia quân đội Hoa Kỳ. Cùng lúc đó, mẹ anh qua đời khiến tất cả trong anh dường như sụp đổ. Bẵng đi một thời gian, lúc này giai đoạn chính trị ngày một gay gắt, Elvis đã tận dụng âm nhạc để phản ánh điều đó.

Nếu ai đã từng ngâm vang ca khúc Can’t Help Falling In Love thì chắc chắn sẽ không thể nào quên đi giọng hát trữ tình của danh ca Elvis đâu nhỉ, tôi nghĩ nếu bạn mong chờ Elvis có thể mang đến bài hát này thì điều đó hoàn toàn sai lầm. Đôi khi tác phẩm sở hữu lượng tải về hoặc lượt nghe nhiều nhất trên các hệ thống, thì nó chỉ là một phần trong sự nghiệp sáng tác của nghệ sĩ ấy thôi.

Elvis khai thác cuộc đời của “Ông hoàng nhạc Rock 'n Roll” với nhiều năm kinh nghiệm làm phim của đạo diễn Baz Luhrmann, tuy nhiên có lẽ bộ phim không mấy hoàn thiện khi kịch bản thiếu điểm nhấn, đâu đó chỉ cài cắm những vấn đề xã hội trong giai đoạn ấy và đều chỉ được sơ lược qua chứ không thể hiện rõ cho tôi thấy nó ảnh hưởng thế nào đến cuộc đời và phong cách âm nhạc của Elvis.

Tôi nghĩ những ai cần một buổi hòa nhạc hoặc những gì lấp lánh, hào nhoáng của thập niên 60 đầy cổ điển thì Elvis chính là câu trả lời cho điều ấy. Mặc dù chỉ là diễn viên được biết đến gần đây, nhưng Butler lại có phong cách và màn thể hiện khiến hình tượng Elvis sống động hơn bao giờ hết. Tôi có thể cảm tưởng mình đang đứng dưới sân khấu của những ánh đèn màu ấy, được tận mắt thấy Presley trình diễn.

>>> Xem thêm: Elvis: Kịch bản lại đầy mâu thuẫn nhưng Austin Butler vẫn tỏa sáng

Có lẽ tài nghệ duy nhất mà đạo diễn Baz Luhrmann làm được đó là ông sắp đặt mọi thứ một cách phô trương, tô vẽ đủ thứ nhưng câu chuyện chính và thông điệp sau cùng lại không hề hoàn hảo như vậy. Những phân đoạn Elvis trình diễn thì lại có sức hút, còn ở nhiều trường đoạn tự sự hay đối chất với Parker thì lại không tạo được dấu ấn rõ ràng.

Trước đó Baz từng chỉ đạo ở những tác phẩm Romeo and Juliet hay The Great Gatsby, Baz cũng chỉ làm tốt ở phần nghe - nhìn, có thể nói ông vô tình tạo nên một xu hướng thời trang thông qua các tác phẩm điện ảnh của mình. Vì vậy, khi khai thác chủ đề về một nhân vật có thật, tôi lại thấy Baz hoàn toàn kiệt sức vì không thể hiểu rõ tường tận cuộc đời và những góc khuất phía sau ánh hào quang của “Ông hoàng nhạc Rock 'n Roll”.

Theo tôi, kịch bản của phim chỉ dừng lại ở mức tạm chấp nhận chứ không hoàn toàn xuất sắc. So với Tick…tick…boom, thì Elvis có một câu chuyện khá lê thê và dài dòng. Hơn 1 tiếng rưỡi thời lượng tập trung vào những “drama” giữa Đại tá Parker và chàng nghệ sĩ, những vấn đề nhức nhối của xã hội lúc ấy như vấn nạn phân biệt chủng tộc, không được làm rõ.

Tôi nghĩ có lẽ Baz Luhrmann chỉ muốn đưa ra một tác phẩm đầy màu sắc như những ánh hào quang trên sân khấu mỗi khi Elvis trình diễn.

>>> Xem thêm: Những vai diễn trước Elvis trong sự nghiệp của Austin Butler

Điểm trừ là thế, nhưng có một điều tôi phải công nhận đó là Vanessa Hudgens đã từng nói với Butler rằng: “Anh phải đóng Elvis, không ai khác ngoài anh”. Thật sự! Butler đã khiến tôi bất ngờ trước phong thái của anh ấy khi một mình kiểm soát sân khấu như cách Elvis thật đã làm.

Những bản nhạc rock cất lên cùng với diện mạo cực kỳ “mốt” của những năm 60 đã thể hiện rõ chân dung của Elvis - ông hoàng nhạc Rock 'n Roll.

Elvis kết thúc bằng việc nhà làm phim sử dụng lại một trong những đoạn phim từ buổi diễn cuối cùng của anh với ca khúc Unchained Melody. Điều đó tôi nghĩ phần nào sẽ là sự tri ân với những khán giả hâm mộ anh cũng như khẳng định với mọi người đã từng có một huyền thoại âm nhạc của thế giới.

Tựu trung, Elvis là bộ phim khai thác về cuộc đời của một nghệ sĩ thế giới, mặc dù kịch bản xây dựng không khác gì phim tiểu sử tài liệu, điều đó có thể sẽ khiến tôi chán chường. Nhưng nếu ai là một khán giả hâm mộ của Presley, tôi nghĩ họ sẽ được nhìn thấy thần tượng của họ sống lại trên màn ảnh rộng.

* Bài viết của Người Gỗ chia sẻ tại box Mọt phim Review

Nếu bạn yêu thích điện ảnh Âu Mỹ , mời bạn bấm vào đây để đăng bài trao đổi bàn luận cùng mọi người.

Bạn cần tìm thông tin dữ liệu và đọc review về phim Elvis? Hãy truy cập vào DAN Wiki để có tất tần tật những nội dung bạn cần đấy: bấm vào đây

Facebook - bình luận

Bài Cùng chuyên mục

Làm Giàu Với Ma: Phim kinh dị còn nhiều thiếu sót của Hoài Linh

Nga Cao

Nga Cao

“Làm giàu với ma" - phim có Tuấn Trần, NSƯT Hoài Linh đóng chính kết hợp phong cách tình cảm - gia đình với kinh dị.

Quỷ Ăn Tạng (Tee Yod): Vẫn giữ được sự rùng rợn của nguyên tác

Nga Cao

Nga Cao

Quỷ Ăn Tạng xứng danh là bộ phim kinh dị "nặng đô" đạt doanh thu cao nhất tại "Xứ Chùa Vàng", phim vẫn giữ được những điều cốt lõi của câu chuyện nguyên tác.

Quỷ Cẩu: Truyền tải được nhiều thông điệp nhưng làm kỹ xảo chưa tốt

Lindo

Lindo

Quỷ Cẩu có nội dung chỉn chu, quy tụ dàn diễn viên thực lực của cả hai miền Nam - Bắc nhưng phần hiệu ưng, kỹ xảo của phim được làm chưa thực sự tốt.

Một Mình Vẫn Ổn't: Tình đầu tan chảy chậm rãi với nhiều dư vị

Nga Cao

Nga Cao

Bộ phim gây ấn tượng với cốt truyện đơn giản nhưng gởi gắm nhiều thông điệp sâu sắc cùng hương vị tình đầu tan chảy chậm rãi trong từng thước phim.

Đế chế Napoleon: Thiên sử thi hoành tráng nhưng còn nhiều thiếu sót

Nga Cao

Nga Cao

Joaquin Phoenix đầy mê hoặc khi hóa thân thành hoàng đế nước Pháp lừng danh trong siêu phẩm của Ridley Scott - Đế chế Napoleon.

Cô giáo em là số một: Thiện chiến thắng ác trong môi trường học đường

Nga Cao

Nga Cao

Cô Giáo Em là Số 1 - Brave Citizen: Quá trình “thực hiện công lý” của cô giáo trung học mang đến cho khán giả những cảm xúc sảng khoái và dễ chịu.