Cô đơn trong thời gian dài là một trong những nguyên nhân chính gây ra sự nhàm chán nhưng sự nhàm chán kỳ thực rất thú vị, hãy cố gắng hết sức để có thể tận hưởng nó. Đó là thời điểm tuyệt vời cho tâm trí ta có thể bình yên, tĩnh lặng và chạm được vào những tầng sâu nhất của ý thức, một loại tâm thức bậc cao mà chỉ những ai thường xuyên hoạt động tâm linh mới có thể đạt đến.
Hãy hưởng thụ tự do như một thành quả dành cho sự cô đơn
Trong một thế giới có quá nhiều biến động xảy đến trong ngày, có bao giờ ta tự hỏi rằng liệu bản thân mình có bị vướng mắc vào vòng xoáy của sự thay đổi, những khó khăn thường trực hoặc những biến cố bất ngờ hay thậm chí tự bản thân ta phát sinh những thành kiến về cuộc đời.
Khi tâm trí chúng ta bị thu hút và phân tán bởi ngoại cảnh, lúc đó ta tự đánh mất đi năng lực kiểm soát bản ngã của mình. Năm giác quan liên tục đuổi theo các thú vui bên ngoài, ngắm nhìn và chú ý đến những niềm yêu thích phát xuất từ ngoại cảnh làm nhiễu loạn sự nhận biết bản thân đang tồn tại và cũng cần được quan tâm. Hãy thử tĩnh lặng và nhìn vào bên trong con người mình một chút.
Sống trong hiện tại thay vì liên tục nghĩ về quá khứ để thoát khỏi nỗi ám ảnh cô đơn
Có phải lúc đó ta nhận ra rằng chính cái hiểu biết về sự hiện diện một chân tâm đơn nhất, một bản tính chân thật trong con người ta mới thực là quan trọng hơn việc nhận biết về sự chuyển động và thay đổi của thế giới bên ngoài. Thử đưa mắt một lượt hướng ra dòng người vội vã kia, ta biết họ đang tồn tại vì họ chuyển động không ngừng nghỉ. Cái “biết” đó của ta về ngoại cảnh và về dòng người đang di chuyển chính là nhận thức về sự vật, hiện tượng trong tĩnh lặng của tâm trí mà ta thường bỏ qua.
Khi thực hiện những công việc đơn giản, chúng ta có thể gỡ rối cho suy nghĩ và cảm xúc của mình. Khi niềm say mê trỗi dậy, ta không còn bận tâm đến những chi tiết mô tả đúng chính xác các trạng thái cảm xúc hoặc những gì đang diễn ra trong tâm trí của bản thân nữa.
Tập trung vào việc phát triển bản thân, chúng ta sẽ không còn bị áp lực cô đơn đè nặng
Thay vào đó, bây giờ chúng ta bắt đầu chú ý hơn: Tại sao năm ngoái mình lại thất tình với người ta? Có lẽ hai đứa chưa bao giờ sở hữu tình yêu đặc biệt đối với nhau chăng? Ta thực sự cảm thấy thú vị khi làm việc cho công ty này? Lý tưởng nhất là chúng ta muốn làm bạn với ai? Và điều gì ở họ hấp dẫn chúng ta?
Hoàng hôn buông xuống, ta thảnh thơi đi dạo một mình quanh khu phố. Ngang qua một bức tường đầy rêu phong mà trước đây hầu như ta chưa bao giờ nhận ra – nắng mưa phủ màu cổ điển, lấm tấm một lớp địa y vàng sẫm, rồi tự hỏi: Nó đã tồn tại như thế bao lâu rồi? Điều gì đã xảy ra với những người xây lên bức tường? Có lẽ ban đầu nó khá thô và cứng, dần dần thời gian đã ưu ái ban cho nó một lớp rêu xanh mềm mại hơn…
Hãy thử một chiều hoàng hôn chỉ có mình bạn trong không gian khoáng đạt, thư thái
Chúng ta có thể bỗng nhiên dừng lại để xem xét cẩn thận một cái cây. Cành lá trông có vẻ trơ trụi, nhưng nhìn càng gần thì những ngọn chồi nhỏ xíu màu lục bắt đầu nhú ra từ một số chồi màu nâu. Trước đây chúng ta chỉ đang xác nhận những thay đổi lớn và đột ngột, thì giờ đây ta lại cho phép bản thân ghi lại những khoảnh khắc đẹp đẽ của tạo hóa, từng phút đưa cái cây trụi lá đi từ mùa khô hạn sang mùa tốt tươi.
Trong những ngày sống chậm lại và làm ít đi, chúng ta có đầy đủ thời gian và sự kiên nhẫn để nhận thấy những gì thoạt đầu trông rất giống như những nguồn vui nho nhỏ. Và khi chúng ta bắt đầu đánh giá cao cảm giác đó, ta nhận ra chúng thực sự to lớn và mang đến những xúc động nhiều như thế nào – điều mà đôi lúc trong thời gian bận rộn hơn, ta hoàn toàn không bao giờ biết được.
Một ngày đơn giản chỉ để tĩnh lặng ngắm hoa và tận hưởng thiên nhiên?
Sau bữa ăn tối nhẹ, chúng ta cho phép mình được nằm ngâm sâu trong bồn nước nóng đầy thư giãn. Khi cơ thể thoải mái và tâm trí được xoa dịu, chúng ta thiền định về những gì bản thân thực sự muốn làm đối với cuộc sống này. Thay cho những khát vọng thông thường đã từng thúc đẩy chúng ta làm việc nhiều hơn mỗi ngày, ta trở nên nhạy cảm với những tham vọng đích thực của chính mình.
Làm thế nào để mối quan hệ của chúng ta với cha mẹ được cải thiện? Loại công việc nào mang lại cho chúng ta sự hài lòng nhất? Một người như thế nào sẽ thay thế cho quá khứ đầy rẫy những thương tổn? Chúng ta bắt đầu tìm hiểu xung quanh vùng lãnh thổ bị bỏ quên của nhu cầu và khao khát, rồi suy nghĩ về cách chúng có thể phát triển trong thực tế.
Cuộc sống khá vô tình, điều tốt nhất bạn có thể làm là nhìn thẳng vào hiện thực
Những phút trước lúc chìm vào giấc ngủ, chúng ta cùng xem lại những kỷ niệm của một vài chuyến đi từ nhiều năm trước: Nhớ lại cách cư xử quyến rũ của một người phục vụ cà phê, hoặc niềm vui khi mở cửa chớp vào mỗi buổi sáng và nhìn xuống một con phố hẹp hướng ra biển. Ta dự định sẽ cảm nhận sự yên tĩnh một thời gian nhưng không cần thiết phải đi đâu cả - cuộc sống như thế đã rất giàu có và rộng lớn rồi.
Facebook - bình luận