Dù thời điểm khởi chiếu của Tiệc Trăng Máu (2020) và Đêm Tối Rực Rỡ! (2022) cách nhau tận hai năm, nhưng tôi lại thấy hai bộ phim có những điểm tương đồng vô cùng thú vị. Không chỉ riêng về nội dung, thông điệp muốn truyền tải mà còn là nhiều điều khác nữa, hãy cùng tôi khám phá những điểm chung thú vị đó ở bài viết này nha!
>>>Xem thêm: Đêm Tối Rực Rỡ!: Khi bi kịch nối tiếp bi kịch, ai cũng là người có lỗi
Những con người có hai bộ mặt sáng và tối
Bối cảnh của hai bộ phim tưởng chừng như không liên quan gì đến nhau, khi ở Tiệc Trăng Máu mọi chuyện được diễn ra trong căn penthouse hiện đại của đôi vợ chồng Quang (Hứa Vĩ Văn) – (Hồng Ánh), còn Đêm Tối Rực Rỡ! là khung cảnh ảm đạm u uất đến rợn người của một đám tang.
Nhưng chung quy lại thì chúng đều nhằm nói về những gia đình trung lưu, thượng lưu, muốn cho cả thiên hạ biết cái độ giàu của họ. Là căn penthouse đầy đủ tiện nghi, những chiếc túi hiệu đắt tiền của Nguyệt Ánh trong Tiệc Trăng Máu hay là cái đám hiếu tận 180 triệu của nhà ông Toàn (Kiến An) tổ chức cho cha của mình trong Đêm Tối Rực Rỡ!. Mọi sự đều là lớp vỏ bọc mà cả hai bộ phim muốn tạo cho nhân vật, nhưng vỏ bọc thì cuối cùng cũng chỉ như thứ phụ kiện đẹp đẽ không hoàn hảo, đến lúc nào đó thì người ta cũng phải buông bỏ để sống, đối mặt với thực tại.
Là chuyện tươi cười với nhau trước mặt, nhưng sau lưng là những lời khó nghe xem thường như việc Xuân Thanh (Nhã Uyên) luôn được gia đình nịnh hót để lấy tiền từ người chồng đại gia của cô. Nhưng sự thật thì chỉ có một, trong gia đình đó ngoại trừ có Kim Bảo (Kim B) – cô em gái út là tôn trọng chị gái của mình thôi. Hay Thu Quỳnh (Thu Trang) trong Tiệc Trăng Máu luôn dành những lời lẽ tốt đẹp nhất khen ngợi, ngưỡng mộ Nguyệt Ánh, để rồi chỉ cần cuộc gọi của một người bạn trong hội thơ đã bóc mẽ hết cái sự thật phũ phàng.
Điều bí mật – Thứ mà ai cũng muốn giấu kín nhưng cuối cùng cũng bị khui ra
Đã gọi là bí mật thì tôi nghĩ mỗi người đều tự dặn mình là “sống để bụng, đi mang theo”, nhưng liệu có mấy ai làm được cơ chứ, ai cũng muốn mình được sẻ chia nên sẽ đi kể với một người nào đó mà bản thân tin tưởng với câu dặn dò quen thuộc “đừng kể với ai khác”. Chuyện gì đến rồi cũng phải đến, bí mật bây giờ đã được bật mí thì khổ chủ có thể làm gì hơn ngoài việc ngậm ngùi cam chịu.
Bằng cách nào đó, những bí mật luôn tồn tại, từ chuyện của mỗi cá nhân đến cả một gia đình, cả hai bộ phim đều đã cho khán giả đi qua những khung bậc khác nhau của cảm xúc đồng hành theo từng nhịp thở của nhân vật. Là sự tò mò, thắc mắc của những người chưa được biết, đến khi biết rồi thì lại tức giận, đòi lời giải thích, nhưng rồi sau tất cả cảm xúc tiêu cực là những khoảng lặng. Sự im lặng thể hiện sự bất lực của con người trong việc giải quyết vấn đề đang mắc phải, nhưng đôi lúc cũng là sự cảm thông giữa người và người.
Nhưng không phải bí mật nào cũng xấu xa cả, như chuyện về giới và xu hướng giới tính của Tuấn Mạnh (Đức Thịnh). Chuyện anh giấu nó đi cũng chỉ là để bảo vệ tình yêu và chính mình trước con mắt của những người xung quanh. Chúng ta không thể trách Mạnh khi anh đã không nói vì rõ ràng trong hội bạn vẫn có người vẫn chưa thể chấp nhận sự thật này và sẽ thật tệ nếu trước đó họ biết thì có thể mọi người sẽ cho anh là một người không bình thường.
Vấn đề về giới vẫn là câu chuyện quá nhạy cảm mỗi khi được nói đến, điển hình là những người biểu diễn tạp kĩ ở đám tang trong Đêm Tối Rực Rỡ!. Chúng ta đã nghe không ít những lời nói này nói kia dành cho họ, những câu chuyện đau lòng như thế dù đã giảm nhiều, nhưng nó vẫn còn ở một bộ phận người. Với tôi họ vẫn là những nghệ sĩ nên họ cần phải được tôn trọng chứ không phải là những ngón tay chỉ trỏ cùng ánh mắt soi mói của mọi người, đừng để bất cứ ai phải rơi nước mắt vì những điều mà chính bản thân họ dù cố gắng như thế nào cũng không thể thay đổi.
Sự thừa nhận và sau cùng con cái bị ảnh hưởng bởi những chuyện xấu của gia đình
Tôi đã không còn xa lạ gì chuyện những đứa trẻ được lớn lên trong một gia đình được bao quanh bởi những điều tiêu cực, cha mẹ không mâu thuẫn với nhau thì cũng muốn áp đặt con cái theo ý muốn của mình. Trong hai bộ phim thì chúng ta lần lượt có Jolie (Bảo Nghi) và Ánh Dương (Việt Linh), hai cô con gái luôn chịu sự kiểm soát của gia đình. Với Jolie thì đó là những lời la mắng thường xuyên đến nỗi tôi thấy cô bé có một vài hành động “chống đối” như luôn đeo tai nghe, dường như cô bé muốn mình quên đi cái thực tại đang diễn ra trước mắt, nhưng quên thế nào được khi chính cô bé đang phải ngụp lặn trong những cảm xúc của chính mình.
Ánh Dương trong Tiệc Trăng Máu thì có phần may mắn hơn khi cô bé chỉ bị mẹ kiểm soát, còn người cha bằng mọi cách vẫn luôn cố gắng an ủi con gái của mình trong âm thầm. Nhưng việc Nguyệt Ánh can thiệp quá sâu vào cuộc sống riêng tư của con đã vô tỉnh làm mẹ và con không thể còn nói chuyện với nhau được nữa và Ánh Dương lúc nào cũng sợ sệt người mẹ đó.
Hay đó chính là hình ảnh của Ngọc Quang và Xuân Thanh, hai người giờ đã là cha, là mẹ nhưng vẫn không thể xóa mờ đi những vệt đen quá khứ. Quang vẫn nhớ mãi chuyện không được cha của Ánh thừa nhận, ông vẫn luôn giữ một thái độ tức giận khi nhắc về con rể, luôn coi anh là một đứa vô dụng không hơn không kém. Có lẽ vì vậy mà Quang hiểu được con gái của mình và muốn cô bé tự quyết về nửa kia của mình.
Tình trạng của Xuân Thanh còn tệ hơn như thế nữa, cô con gái giữa bị cha dùng tác động vật lý nhiều từ nhỏ, phải thấy những cảnh không nên thấy. Những tổn thương tâm lý khiến cô lúc ngây, lúc tỉnh và người cha đã gây ra nó thì không bao giờ thừa nhận, nhưng thật may mắn là người phụ nữ này vẫn còn đủ tỉnh táo để không làm tổn hại đến những đứa con của mình. Khi cần thì cô vẫn bảo vệ ân cần với những đứa con.
Tôi còn để ý đến cả tên của nhưng nhân vật trong cả hai bộ phim, tôi đoán là biên kịch muốn gửi gắm ước mơ của nhân vật về một cuộc sống tốt hơn, hay chỉ đơn giản khắc sâu thêm cái ấn tượng về sự đối lập. Ngọc Quang là viên ngọc sáng, nhưng Quang lại có một tuổi thơ nghèo khó, đi xách từng xô cám heo để phụ giúp gia đình, đến giờ thì anh lại gặp những vấn đề về tâm lý.
Xuân Thanh – những thanh âm của mùa xuân, vừa nghe thôi là tôi đã liên tưởng ngay người mang tên nó là cô gái đôi mươi, độ xuân thì phơi phới. Nhưng nhìn vào Thanh thì lại là một cô gái có phần mũm mĩm, mang trên mình chằng chịt những vết thương chưa bao giờ có thể nguôi ngoai.
Tất cả đều như lột tả một thực tế không ai có thể phủ nhận, Tiệc Trăng Máu và Đêm Tối Rực Rỡ! tuy hai mà một, đều là những tác phẩm nghệ thuật xuất sắc, gói ghém tất cả chỉ trong một bộ phim điện ảnh để mọi người có thể đi tìm và nhìn lại chính mình qua từng thước phim. Không một ai là hoàn hảo, ai cũng có những điểm tốt và chưa tốt, nhưng chúng ta hãy cùng nhau thay đổi từng chút một vì mình, vì người để tất cả đều có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Đó là những điểm tương đồng thú vị của hai bộ phim mà tôi đã nhìn thấy được, nếu mọi người còn thấy điều khác nữa thì đừng quên để lại suy nghĩ của mình bên dưới phần bình luận. Và đừng quên là Đêm Tối Rực Rỡ! vẫn đang được công chiếu trên các cụm rạp trên cả nước, hãy đặt vé ngay hôm nay thể thưởng thức một tác phẩm điện ảnh Việt đáng xem nhất 2022 tính cho tới thời điềm này.
>>>Xem thêm: Đêm Tối Rực Rỡ: Vợ chồng Aaron Toronto làm phim cực trăm bề
Bài viết của Lindo trên DienAnh.Net
Nếu bạn cũng mê phim Việt thì theo dõi nhiều bài viết hơn tại đây nha! Còn muốn “hóng hót” tin tức hay ho về những phim khác thì nhanh tay click vào mạng xã hội DienAnh.Net để đọc thêm nhiều điều hay ho nha.
Facebook - bình luận